Thursday, October 31, 2013

... Review: Mùi của Hiện trường một vụ trọng án ...



Thông thường, khi review một mùi hương, tôi thường trực tiếp xịt mùi hương ấy lên da. Và để cảm xúc lan toả "tường thuật trực tiếp". Tôi hít hà và viết ra. Tuy nhiên, với mùi hương này, tôi không muốn bôi lên da. Đầu ngày, đầu tuần, và tôi không muốn dính Trọng án. Nói vậy không có nghĩa tôi "hèn" hay cẩu thả khi review. Tin tôi đi, tôi đã "nhúng chàm" vài lần. Mùi hương ấn tượng đến nỗi mỗi khi nhớ đến, tôi có cảm giác như chính mình đứng giữa vũng lầy máu me tươi rói. Kinh hãi, xen lẫn cảm giác "đâm lao thì phải theo lao", thôi thì để Trọng án dẫn mình đến đâu thì đến...


Etat Libre d'Orange là nhà nước hoa niche kì lạ và điên rồ của Pháp. Với lý tưởng sáng tạo mùi hương từ nhiều nguồn cảm hứng ngông cuồng và khác biệt, chuyển hoá thành những cái tên trộn mùi xốc và dị như Mùi của một ả điếm, mùi của một Gay điển hình, mùi của sự không tồn tại, mùi của đàn ông... Mỗi một mùi hương, ELDO lại có thêm một hình minh hoạ giản đơn được phủ màu theo cách dễ hiểu nhất.



Tôi gọi mùi này là Mùi của hiện trường một vụ trọng án, ELDO thì gọi mùi này theo cách riêng của họ, vừa đẹp lại vừa tục tĩu: Secretión Magnifiqué, hiểu nôm na nghĩa tiếng Việt là Chất tiết tuyệt vời, với hình mình họa là..."cái ấy" của người đàn ông đang căng hết cỡ, hệt như ngọn núi lửa đầy ắp nham thạch, đang phùn phụt bắn ra chất độc nóng bỏng.. Đây cũng là mùi hương gây tranh cãi nhất trong lịch sử sáng tạo của ELDO.



Để dễ hình dung, trước khi tôi nói kĩ hơn về mùi hương này, tôi muốn "doạ" các bạn chút, bằng cách trích đăng một vài ý kiến khác về mùi của Chất tiết. Trước tiên, đáng sợ nhất:


Hay nhẹ nhàng, nhưng cũng ấn tượng không kém:


...

Chất tiết xô tôi ra chính giữa căn phòng đó, đồ đạc xô dịch lộn xộn. Tôi sợ hãi, không dám quan sát. Nhưng ngửi rõ như in vị tanh rợn của máu tươi phủ lên một thanh kim loại sắc nhọn, toả ra thứ mùi lành lạnh. Tôi lờ mờ nhận ra một căn phòng rộng và sang trọng, có giường ngủ đẹp và trắng muốt, có cả một bình hoa được chưng cắm cẩn thận, bốc ra thứ mùi hoa nhờ nhợ phủ máu. Tôi không dám quan sát tường tận, cũng không dám hít thở sâu. Vị máu, vị tanh, vị lạnh lẽo quá mạnh và ám ảnh. Tôi chỉ dám hít nhẹ, thở nhẹ. Tựa như chính mình là kẻ đã gây ra vụ trọng án...



Tôi thử Chất Tiết khoảng 5 lần, cốt để hiểu tại sao Chất Tiết lại lôi kéo được nhiều sự quan tâm bàn tán thế. Nếu là mùi hương dở, muốn được người ta quan tâm bằng cách gây sốc từ cái tên đến hình minh hoạ, thì chỉ sau một vài tháng, Chất Tiết sẽ chết khô. Trường hợp của Vụ Trọng Án , xảy ra hồi năm 2006, đến giờ, người ta vẫn bàn tán Phấn khích có, ghê tởm có. Nhưng dù thích thú hay sợ sệt, chúng ta đều có chung một tâm trạng: bị ấn tượng đến ám ảnh. Và tôi nghĩ, chỉ vậy thôi, thì nhà ELDO cũng thành công rực rỡ trong việc gieo lại trong tâm trí người yêu mùi hương một sáng tạo gây tranh cãi sôi nổi không nhàm chán từ năm này qua năm khác. Và thăng hoa hơn, Chất Tiết của ELDO trở thành cảm hứng cho một vài mùi hương đặc sắc sau này, ví dụ như nhà Majda Bekkali với sáng tạo Fusion Sacree- Sự hào hợp linh thiêng, hay Humie ki & Graef với mùi hương nhục dục mang tên Bosque. 



Quay lại lần thử Chất Tiết gần đây nhất ở Paris, cô bán hàng, đồng thời cũng là người bạn nước hoa thân thiết của tôi, đã thẳng thắn mời tôi ra hẳn ngoài đuờng, cách xa cửa hàng nước hoa của cô khoảng 5m, để xịt mùi hương lên da. Cô không muốn cửa hàng nhỏ xinh của cô bị ám mùi của máu và tinh trùng. Chất Tiết phủ kín mu bàn tay tôi. Chưa gì cả. Paris đầu thu gió hây hây trong lành mát mẻ đến mê mẩn. Tôi lững thững quay lại cửa hàng. Sộc lên mũi tôi là vị hăng tanh nồng nhầy nhầy lại hoi hoi, rất mạnh rất thô bạo của hỗn hợp máu tươi trộn sữa. Tôi khẳng định lại: rất mạnh và đáng sợ. Chất tiết có màn dạo đầu "tàn bạo" và "khó nuốt" nhất trong tất cả những mùi hương tôi từng thử qua. Trong khoảng 40 phút đầu, chỉ một xịt, nhưng Chất Tiết trở thành một bãi nhầy trên da tôi, tanh túa, và khiến người ta liên tưởng sâu sắc đến mùi của... ừ, chính xác, chất tiết. Chân thật đến ngỡ ngàng. Vượt qua khoảng 40 phút hãi hùng, Chất tiết dần "đằm" lại trên da. Máu dần được lau sạch. Vị tanh dần được tiết chế kiểm soát. Vị tinh dịch ngầy ngậy vẫn phảng phất. Mùi hương giờ trở nên dần thanh sạch, tươi tắn... Chất Tiết bớt hung hãn biến thái, trở về đúng trạng thái của mình, ngây ngô ướt át. Trên da tôi sau 8 tiếng, nhắm mắt lại ngửi Chất tiết, tôi lại thấy tôi bị xô về căn phòng ấy. Nhưng lúc này, tôi biết rõ tôi đang ở đâu. Tôi bị trói lại trên cái giường trắng muốt giữa phòng. Tôi như bị ảo giác, bởi giờ căn phòng ấy không còn máu. Ai đó đã mở hết cửa sổ. Gió ùa vào, quyện mùi hoa thơm thanh thoát. Tôi dần lấy lại sự điềm tĩnh tỉnh táo. Nhưng hượm đã! Gì thế này? Vẫn phảng phất đâu đó mùi của thanh kim loại sáng bóng nhọn sắc, được dội cốc sữa tươi nóng hổi. Tôi gai người, xen lẫn thích thú...




Muốn gây sốc, bạn chỉ cần xịt một hơi Chất tiết và ào ra đường. Muốn bản thân mình ngửi thanh sạch ướt át, bạn có thể xịt Chất tiết lên áo rồi treo đâu đó thoáng mát, và 24 giờ sau, bạn sẽ có một mùi hương đẹp, mang hơi thở mát lạnh của kim loại trộn hoa và sữa.



Cá nhân tôi, tôi yêu mùi hương táo bạo này. Không dùng Chất Tiết, tôi có cảm giác nhớ. Xong mỗi lần trát mùi hương lên người, tôi bị cảm giác...nôn nao. Vậy nên tôi chỉ dùng Chất Tiêtvvào những hôm sung sức nhất, thậm chí cần chút thô bạo điên loạn. Chất Tiết, nhắc lại, sau cảm giác thốn thốn nôn nao, nếu phù hợp với bạn, bạn sẽ cười sung sướng vào chính sự gây sốc đáng sợ ấy.



Tổng hợp lại:

Secretions Magnifques của ELDO: 4,5/5

Độ bám mùi: 5+/5

Độ toả mùi: 5+/5

Sự phát triển của các note: 4,5/5

... From Prada with Love : 3 màu của Prada ...





Trong số các nhà thời trang đến từ Ý có làm thêm nước hoa, Prada là nhà nước hoa tôi yêu thích và xem trọng. Bởi đơn giản, Prada rõ ràng trong mọi sự sáng tạo của mình. Từ việc thiết kế quần áo kết nối sang thế giới mùi hương, Prada không bị lạc lõng hay chịu đánh mất cá tính bản thân. Tính đến thời điểm hiện tại, bộ sưu tập nước hoa nam của Prada tròn trĩnh con số 6. Cả 6 mùi không hẳn là đều giá trị và đặc biệt, nhưng không bị buồn tẻ và đáng chán. Trong con số 6 không ít ỏi cũng không hoành tráng, chúng ta có ít nhất 3 mùi hương đẹp và đáng chiêm nghiệm.




1. Prada Amber pour Homme:

Hay còn gọi là Prada Man, là mùi hương đầu tiên dành cho nam giới của Prada. Đây cũng là mùi hương gắn bó nhiều kỉ niệm với tôi. Kỉ niệm thế nào, có lẽ một thời gian ngắn tới, trên Mannup sẽ có một câu truyện ngắn liên quan đến mùi hương quấn qúit này. Quay lại vị Amber của Prada, khi mới ngửi, tôi đã bị trói buộc. Amber thường ngọt ngào, dày mùi, thậm chí nóng bỏng. Nhưng Amber này thật kì lạ. Trước tiên, nó có màu...tím. Lãng mạn,sang trọng, xong hơi yếu ớt. Tuy nhiên, màu tím thực sự phù hợp với tính cách của Amber Prada. Mùi hương được dệt từ những note mùi mỏng manh đan xen quấn quanh người mặc. Thanh mảnh nhưng khó đứt khó rời. Phảng phất bao bọc. Lả lướt dẫn dụ. Trước khi sở hữu Prada Amber, khái niệm mùi amber trong tôi là sự ngọt khé, không biến ảo, và...ngọt lịm. Prada Amber trên da tôi là loại amber thanh sạch, chung tình, và không ngọt ám ảnh. Mùi thanh thoát tựa cảm giác vừa rời mình từ bồn tắm. Cảm giác sảng khoái giản đơn nhưng chân thật. Prada Amber có nhiều hoa quấn quanh vị amber ngọt trong vắt, ngửi khá...unisex, và cuốn hút. Vậy nên không khó hiểu khi một người bạn gái rất thân thiết của tôi cũng bị ám ảnh mùi này. Chúng tôi sưởi ấm cho nhau bằng cách mặc chung Prada Amber, và hạnh phúc để cái lạnh đêm khuya Hà Nội tê tái mơn trớn.




2. Prada Infusion d'Homme:

Tôi đã từng đề cập Infusion d'Homme trong bài viết Đừng tắm chay ở văn phòng là mùi của chiếc áo sơ mi trắng thơm lựng mùi nắng. Đến Infusion d'Homme, tôi nhận ra rõ ràng phong cách của Prada trong việc sáng tạo mùi hương dành cho nam giới: Prada ưa sự chỉnh chu giản đơn sạch sẽ, vậy nên các mùi hương nam của Prada thường có xu hướng khơi gợi cho người ta cảm giác trơn tru như mới được tắm gội. Infusion d'Homme đem lại sự lạc quan cho người mặc bởi vị khô mát của nhiều hoa cỏ trộn chút gỗ. Infusion d'Homme không có vị ngọt mong manh xúc cảm của Amber, mà là sự lạc quan tươi sáng trẻ trung. Amber là mùi của những buổi hẹn hò lững thững những ôm hôn khó rời. Infusion d'Homme là mùi của một ngày mới năng động. Tôi thích cách Prada "chiết xuất" hương vị của một buổi tắm táp sảng khoái đầu ngày, rồi hoà vị thanh sạch đó vào một chiếc sơ mi là lượt chỉnh chu, biến hoá ra Infusion d'Homme. Tôi ưa chọn mùi hương này cho công việc văn phòng, hay những buổi cà phê họp nhóm bạn bè. Infusion d'Homme có sức sống khoẻ mạnh tựa Amber, cả hai trên da tôi đều thơm tho nguyên ngày.




3. Prada Infusion de Vetiver:


Gam màu thứ ba, xanh ngút ngát mang tên Infusion de Vetiver của Prada. Thú thật, khi mới thử Vetiver của Prada, tôi thất vọng rất nhiều. Bởi tôi từng kì vọng Prada sẽ sáng tạo ra một mùi hương vetiver Khác Biệt. Chúng ta có quá nhiều mùi hương chủ chốt mùi cỏ vetiver. Chúng ta có rất nhiều mùi hương vetiver cá tính. Vetiver của Prada có gì? Vetiver này có sự mở đầu của gam màu trắng muốt Infusion d'Homme. Tương đồng một cách đáng ngạc nhiên đến mức tạo cho người ta cảm giác nếu đã sở hữu mùi Trắng của Prada, thì Xanh sẽ là sự thừa thãi. Ấn tượng chóng vánh là thế, xong tôi vẫn ương bướng thử thêm Prada Vetiver một vài lần. Và tôi dần hiểu tại sao chúng ta lại cần nói đến gam màu Xanh này.Nếu Trắng chung tình vị trắng muốt chỉnh chu từ đầu ngày đến cuối ngày, thì Xanh chính là sự phát triển của sự trẻ trung năng động, chín muồi sang trưởng thành điềm tĩnh và đáng tin cậy. Đó chính là cảm giác của tôi ở drydown của Prada Vetiver, khi mùi hương này xa dần cái mở đầu trắng thật trắng của hoa, và trở nên nam tính gần gũi nhờ note cỏ vetiver ngai ngái chân chất kèm vị gai góc của tiêu nồng quyện gừng trầm ấm. Vẫn giữ nguyên phong cách rõ ràng giản đơn không đánh đố, nhưng ở Vetiver, ta thấy có sự biến chuyển thay đổi, chứ không tím thật tím Amber và trắng rất trắng Infusion d'Homme. Prada Vetiver là tính cách của một chàng trai trẻ cứng cỏi và nội tâm.




Ngoài 3 gam màu Tím Trắng Xanh tôi rất yêu thích, Prada còn có màu Tím Đậm Đà mang tên Prada Amber Intense for Men, màu của Biển mang tên Luna Rossa và Luna Rossa Extreme. Và những người say mê mùi hương luôn háo hức chờ đợi những định nghĩa mới về màu sắc của Prada, qua thông điệp mùi hương giản đơn và mới mẻ.

... Đừng "tắm chay" ở văn phòng ...






Hà Nội có bốn mùa xuân hạ thu đông. Sài Gòn nhẹ nhàng cũng có hai mùa, mùa khô mùa mưa. Tuy nhiên, có một nơi, bất di bất dịch mỗi năm chỉ có đúng một mùa. Đó là văn phòng. Nơi đó, nhiệt độ không thay đổi, mát tươi rười rượi. Xem ra, đúng là môi trường dùng nước hoa lý tưởng.




Tôi chả có chức tước gì. Công việc lại không phải công việc văn phòng ngồi im lìm brain-storm từ thứ hai đến thứ sáu. Tuy nhiên, đôi lúc cũng có chút dính dáng đến văn phòng. Ấy là khi tôi đi họp. Tôi tạm coi đó là nửa ngày văn phòng. Vì họp thường mất cả buổi sáng, hoặc nguyên buổi chiều. Thử xem xem, tôi thường ngửi được mùi hương gì ở văn phòng.




Vị mát mát nhàn nhạt là thứ tôi hay gặp nhất. Dễ hiểu thôi, vì đây là loại mùi dễ chịu, an toàn, an phận, và không cầu kì. Dùng ở văn phòng là hợp. Không mất lòng ai. Đôi lúc lại vớ được một vài lời khen vô thưởng vô phạt hoa lá cành làm sáng bừng cả một ngày dài rêu rã. Làm văn phòng, ngồi điều hoà, đàn ông chúng ta còn "tuân thủ" thêm quy tắc đồng điệu mùi hương. Ở đâu cũng thấy Aqua, thấy mát mát. Điều hoà mát, nước hoa mát. Cùng một màu mát. Tôi thấy buồn buồn sao đó. Cảm giác như mình "tắm chay" cả buổi ở văn phòng, không được phép dùng dầu gội đầu sữa tắm cạo râu.





Một mùi hương sảng khoái trẻ trung mát mẻ an toàn và không gây thù chuốc oán gây mất lòng ai, không nhất thiết phải là một mùi có gắn mác Aqua. Nếu có một ngày tôi làm công việc mặt đất, không còn được bay nhảy khắp nơi đây đó. Tôi nhất quyết không "mặc" Aqua. Tôi có thể chọn những mùi tinh tươm khác, khác biệt.




Tôi sẽ chọn Dior Homme Cologne của Dior. Đó là của mùi của một ngày dài sảng khoái và lạc quan. Dior Homme Cologne khởi đầu bằng một loại nước cam tươi khoan khoái rất dễ chịu. Vị chua dìu dịu hoà chút ngọt thanh dần trở nên sạch sẽ mướt mát bởi mùi musk mơn man, tạo cảm giác như bạn vừa từ buồng tắm bước ra. Ngửi sảng khoái, không quá gợi mời, nhưng lại cuốn hút, dễ gây thiện cảm. Dior Homme Cologne không quá phức tạp hay đơn điệu, mùi hương này đơn giản chỉ là combo của cam và chút hoa và musk, lảng bảng trong văn phòng cả buổi. Không gây sốc, cũng không "đồng phục". Dễ chịu, và khác biệt.





Tôi sẽ chọn mùi của một chiếc sơ mi trắng tinh tươm chỉnh chu là lượt cẩn thận còn thơm mùi nắng mang tên Infusion d'Homme của Prada. Có người nói Infusion d'Homme không chỉ sạch sẽ, mà còn vương lại chút mùi hương xà phòng bọt cạo râu. Tôi đồng ý. Nếu Dior Homme Cologne tạo cảm giác mịn màng chỉnh tề, thì Infusion d'Homme tạo cảm giác gọn ghẽ lịch thiệp. Infusion d'Homme mạnh sức sống, đến cuối ngày, chiếc sơ mi trắng Prada bạn mặc không chút ngả màu hay nhàu nhĩ.



Tôi sẽ chọn Neroli Portofino của Tom Ford, mùi hương nằm trong bộ sưu tập Private Blend cầu kì và...đắt, khi tôi nhận được tin nhắn tài khoản có lương mới đổ vào. Hình quảng cáo cho Neroli Portofino chỉ đơn giản là một cô một cậu trẻ trẻ đổ từa tưa nước hoa lên tắm cho nhau, một cách vui vẻ vô tư vô lo, và trần trùi trụi. Thực tế, Tom Ford đã tóm gọn mùi của biển lộng gió, của những con đường ngợp lá và hoa vào Neroli Portofino. Neroli Portofino có vị xanh, có chút vị mặn, có vị hoa cam thanh thoát...hoà quyện và gợi nên của sự khoáng đạt và tươi mới.




Ngồi văn phòng, đôi lúc tôi gặp mùi gỗ trộn tiêu, rất ra dáng...sếp, mang tên Terre d'Hermes của Hermes. Terre d'Hermes không phải là mùi hương dở. Terre d'Hermes ngửi nam tính, thẳng thắn, và cả quyền lực. Mỗi tội, cứ sếp là phải Terre, sếp mà cũng đồng phục mùi, lại càng đáng sợ. Vậy nên, nếu một ngày tôi được làm sếp, hoặc tôi có cơ hội biếu quà sếp, hay đơn giản bạn tôi lên chức sếp, cần một mùi không chỉ sảng khoái, mà còn thêm chút khẳng định, tôi sẽ chọn:




Bottega Veneta pour Homme - Năm trước nhà thời trang xa xỉ Ý có sáng tạo Bottega Veneta pour Femme rất được khen ngợi và được lòng giới nữ. Năm nay, Bottega Veneta cho ra bản nam. Tôi thử nhiều mùi hương của các nhà thời trang quần áo từ đầu năm đến giờ, thấy ưng nhất là mùi hương nam này. Bottega Veneta pour Homme là mùi của một quý ông biết mình muốn gì cần gì. Đĩnh đạc, lịch lãm, tự chủ, và không phô trương. Tôi thấy Bottega Veneta pour Homme tương đồng với Dia Man của Amouage ở note da thuộc trộn gỗ hoà quyện cân bằng và thuyết phục. Mặt khác, quý ông Bottega Veneta còn cho tôi chút gợi nhớ đến Terre d'Hermes khi xuống mùi khoảng 6 tiếng, bởi vị tiêu hăng hắc thoang thoảng. Mùi hương không mới mẻ hoàn toàn, nhưng ngửi tách biệt so với cả tá những mùi hương ồ ạt từ CK, Gucci, hay Dolce&Gabbana... Điều tôi thấy "khó hiểu" ở Bottega Veneta pour Homme, chính là cái hình quảng cáo lọ nước hoa, trông rất dẩm dớ. Dẩm dớ đến nỗi tôi sẽ không chèn hình quảng cáo có cậu người mẫu trông như thất nghiệp phá sản ở trần mặc cái quần nhàu nhĩ vào bài viết đâu. Nếu tò mò, bạn google sẽ thấy tôi nói không sai.



Amouage Dia Man - Như tôi đã nói ở trên, Bottega Veneta ảnh hưởng khá nhiều từ mùi hương Dia của Amouage. Nếu chung tình với vị tiêu, bạn có thể chọn Bottega Veneta. Nhưng nếu bạn thích mùi hương văn phòng lịch lãm đứng đắn thanh lịch tinh tế, Dia dành cho bạn. Như mọi sáng tạo của Amouage, Dia không nằm ngoài quy luật của sự cầu kì. Tuy nhiên, khác các sáng tạo khác của nhà nước hoa xứ Oman, Dia không có sự toả mùi mạnh mẽ. Mùi hương toả ra sự khác biệt chừng mực, tạo sự gần gũi không xa cách. Có lần đi họp, trong một phòng nhỏ, tôi xịt Dia, ra ngoài giải lao khoảng 10 phút, vào lại phòng, tôi vẫn nhận ra vị Dia thoang thoảng bao phủ khắp phòng. Dia xâm chiếm và ở lại một cách nhẹ nhàng và vững vàng.



Comme des Garcons Wonderwood - Mùi hương thuần gỗ không bao giờ tạo cảm giác yếu ớt không chính kiến sắp về hưu. Wonderwood của Comme des Garcons là mùi hương gỗ không đi theo chuẩn mực xưa cũ khô khan già cỗi, mà có điểm nhấn bởi sự giao thoa tràn trề cảm xúc của hỗn hợp nhiều loại gỗ, nổi bật trong đó là sự khẳng khái bay bổng của gỗ trầm. Tôi yêu thích vị gỗ trong Wonderwood. Trước tiên, nó "nịnh mũi", tạo cảm giác vững chãi tin cậy với người đối diện. Tiếp, Wonderwood là hỗn hợp nhiều loại gỗ như tôi đã nói, tuy nhiên, mùi hương này không có sự thay đổi hay biến ảo, mà chỉ thuần gỗ nổi bật mùi trầm từ đầu cho đến cuối. Thẳng thắn và gây thiện cảm.




Làm văn phòng - mặc đồng phục. Tuy nhiên, cho dù bạn là sếp, hay bạn đang phấn đấu, hãy chứng tỏ năng lực và sự sáng tạo của mình, không chỉ qua kết quả công việc, mà còn qua phong cách bạn chọn và củng cố. Khác biệt, và có gu.

Wednesday, October 30, 2013

... Scent 101 kì 2: Xịt ...




Xịt nước hoa có đơn giản như người ta vẫn nghĩ? Ở Paris, tôi vào Sephora, tên một hệ thống các cửa hàng hoá mỹ phẩm uy tín, thấy dân Pháp xịt chùa nước hoa theo cách rất đáng sợ. Họ xịt như bị...bắn tỉa lỗ chỗ, tung toé trên cổ trên ngực trên bụng trên người trên khắp mọi bộ phận... dễ chừng cũng đến mười mấy xịt. Nước hoa, mùi ấm mùi nóng hay mùi mát mùi lạnh, bạn xịt quá đà theo cách ấy, coi như là bạn...xịt. Dùng nước hoa theo kiểu thiếu tinh tế ấy, phản tác dụng.




1. Ít hay Nhiều?

Quy ước nhé, không phải cái gì nhiều cũng là có lợi. Càng nhiều càng ngấy. Nước hoa cũng vậy. Chẳng thà xịt ít mà thoang thoảng còn hơn xịt nhiều mà nồng nặc. Vậy, biết thế nào là ít thế nào là nhiều? Mỗi mùi hương có sự bốc mùi toả mùi bám mùi khác nhau. Khi bạn sở hữu một mùi hương nào đó, bạn nên biết rõ về mức độ bám toả mùi của mùi hương đó. Ví dụ như mùi hương rất được nam giới chúng ta ưa chuộng, Terre d' Hermes của Hermes, mùi tiêu trộn gỗ, bám rất dai toả rất mạnh. Đi đường đi bar đi cà phê đi họp hành đi làm, tôi hay ngửi thấy mùi này. Ngửi là nhận ra, vì rất đặc trưng, và vì...hầu hết người dùng đều dùng quá đà. Tôi đứng cách một vài sải tay, vẫn ngửi ra mùi tiêu gắt bốc lên ngùn ngụt, tựa như đang đứng sát một vựa tiêu khổng lồ đang bị nghiền nát. Người dùng vô tình đã biến sự mạnh mẽ tinh tế của Terre d'Hermes thành thứ mùi gia vị cay hắc nồng nặc. Với Terre d'Hermes, loại mùi gỗ tiêu có thể dùng mọi mùa trong năm, tôi sẽ xịt không quá hai xịt cho mùa nóng, và khoảng 3 xịt cho mùa thu đông. Khi ấy, vị tiêu thoang thoảng ấm, vị gỗ thoang thoảng khô dìu dịu, tạo nên sự lãng mạn chững chạc chừng mực.

Tất nhiên, mùi hương bốc toả mạnh yếu còn do "máu" người dùng nóng hay lạnh. Tôi gọi là máu, chứ không gọi là da. Da tôi khô, theo nguyên tắc thì không giữ mùi tốt, nhưng máu tôi nóng, nên tôi thấy, và mọi người xung quanh cũng nhận ra, là nước hoa trên da tôi hầu hết giữ mùi toả mùi rất khả quan. Vậy nên, nếu bạn thích mùa đông hơn, tôi nghĩ một phần là do bạn máu nóng, vì thế bạn nên kiềm chế hơn khi xịt nước hoa. Bớt một xịt, có khi lại khiến đối phương tiếp cận gần thêm vài bước.




2. Ở đâu?

Người ta hay khuyên xịt nước hoa ở những vùng da mỏng. Đơn giản vì da mỏng thì thấy rõ mạch máu. Xịt vào chỗ đó, mạch máu hoạt động, toả nhiệt, khiến mùi hương cũng nhún nhảy toả mùi theo.

Tiếp, người ta khuyên xịt nước hoa ở cổ tay. Tôi phản đối. Cổ tay chúng ta dùng để đeo đồng hồ, để va chạm trong các hoạt động thường ngày. Vậy nên vị trí cổ tay không phải vị trí đắc địa để khiến nước hoa bám mùi tốt toả mùi chuẩn.

Vị trí khác, khuỷu tay khuỷu chân. Chỗ đó da cũng mỏng, nhưng hay toả thêm mùi...chua. Bởi vùng khuỷu tay chân hay bị tồn đọng mồ hôi, sẽ khiến mùi hương được...remix khác lạ.

Người ta cũng khuyên xịt nước hoa ở cổ. Chỗ này tương đối...lành. Nhưng tôi không chịu được cảm giác mùi hương nghi ngút chui thẳng lên mũi một cách công khai không che đậy.




Kinh nghiệm bản thân, tôi thích xịt nước hoa ở bên ngực trái, và hai bên bắp tay. Tổng cộng 3 hơi. Đây đều là khu vực da mỏng và chằng chịt mạch máu. Xịt, và mặc áo vào, ta đi lại cử động, mùi hương được ủ một phần bên trong lớp áo và được da hâm nóng, sẽ giữ mùi tốt hơn, toả mùi vừa vặn hơn. Tuy nhiên, nếu bạn gái bạn thích "thơm" lên ngực bạn, cô ấy có thể sẽ cáu kỉnh bởi được "khuyến mại" vị nước hoa đăng đắng.

Một vị trí khác, hoàn toàn hiệu quả, và rất lành vị, đó chính là...tóc. Tóc là vùng giữ mùi hương cực tốt. Bạn có thể dùng sản phẩm làm sạch tóc có mùi hương thật nhẹ, dùng wax tạo kiểu tóc có mùi cực nhẹ, và sau đó, xịt 1 hơi nước hoa lên tóc. Tóc cùng mồ hôi tóc biết cách giúp mùi hương giữ mùi và toả mùi tốt.




3. Linh tinh khác

Bạn có thể xịt nước hoa lên một vài vật dụng như vỏ da đựng máy tính bảng máy điện thoại như một cách để khiến mọi thứ quanh bạn thơm theo bạn. Da thuộc là chất liệu bám mùi cực "khủng".

Bạn có thể xịt nước hoa lên áo, bởi có nhiều mùi nước hoa bám toả trên quần áo tốt hơn trên da. Nhưng cẩn thận, bởi không phải loại nước hoa nào cũng không màu. Tôi từng "lơ đễnh" diện một chiếc sơ mi trắng phau phảng phất màu...nước hoa mùi hồng màu hồng đi làm.

Bạn có thể xịt nước hoa, và không ăn các loại đồ ăn nặng mùi. Ví dụ, khi bạn ăn nhiều tỏi chẳng hạn, mùi cơ thể bạn sẽ nồng nặc mùi tỏi, hoà quyện với mùi nước hoa, sẽ tạo ra loại mùi kì quặc không ai mong muốn.




Cuối cùng, bạn có thể xịt nước hoa và cầm theo mùi hương ấy, chứ đừng tắm nước hoa. Khi thấy mùi hương quá yếu ớt cần "tiếp nước", bạn có thể xịt thêm một vài hơi.

Mùi hương phảng phất khơi gợi sự tò mò. Mùi hương nồng nặc quá đà là một cách khiêu chiến phô trương thiếu tinh tế.

... Review: YSL M7 - Mùi Đàn Ông ...

















Giữa ngày, tôi ngồi trong một quán cà phê máy lạnh. Giờ cao điểm. Hỗn độn mùi đồ ăn thức uống bánh mặn bánh ngọt. Hôm nay, tôi muốn review một mùi hương dành cho nam giới, ra đời cách đây 11 năm, năm 2002.


Cách đây 21 năm, thời điểm đó, trung bình một năm có khoảng trên dưới 100 mùi hương ra đời. Thời điểm 2001, con số đó là gấp 3. Hiện tại, mỗi năm có khoảng 700 mùi hương mới chào đời. Số liệu không phải do tôi ước chừng, mà lấy từ cuốn sách Fragrances of the World 2013 của tác giả Michael Edwards, chuyên gia nghiên cứu nước hoa và thị trường nước hoa. Quá xa rồi cái thời mà khi vào một quầy nước hoa, người ta sẽ giới thiệu với bạn đây là một mùi thơm đặc biệt một mùi hương cá tính. Giờ, người ta sẽ nói với bạn đây là một mùi mới mùi best-seller. Nghe không khác gì mời chào bạn một tờ báo lá cái nếu không mua sớm coi chừng tin tức sẽ bị nguội.



Năm 2002, nhà Yves Saint Laurent, dưới sự định hướng táo bạo sáng tạo của Tom Ford, cho ra đời M7. Sáng tạo này đơn giản ở cái tên cho đến vẻ bề ngoài. M7 là mùi hương nam thứ bảy của nhà YSL. Tom Ford khoác cho mùi hương vẻ bề ngoài nam tính không hoa lá cành. Nằm ngang M7 nhìn như một cục gạch, để thẳng đứng nhìn như toà nhà vững chãi. Tom có điểm chi tiết nhỏ, đó là một đuờng bạc sang trọng ánh lên ngăn cách phần thân và nắp lọ. M7 có màu nâu sẫm ướt át. Chỉ vậy. Cục gạch không có tên tuổi.



Chưa kịp vào phần nội dung, M7 đã khiến người ta bị sốc bởi cái áp phích quảng cáo. Hình một mẫu nam nuy 100%, đen trắng, minh hoạ cho cá tính M7. Ngay bản thân chính quốc, nước Pháp vốn nổi tiếng cởi mở chuyện tình dục, áp phích M7 bị cấm hoàn toàn trên báo chí và các phương tiện công cộng. Sau, YSL đổi mẫu. M7 giờ là một người đàn ông bảnh bao, nam tính, và...bán khoả thân.



Về bản thân M7, có thể nhận định, đây là mùi hương nam đặc trưng và tuyệt vời trong bộ sưu tập mùi hương của YSL. Và không dừng lại ở đó, M7 còn là mùi hương tiền đề cho một xu hướng, hay nói chính xác hơn, một cơn bão mang tên gỗ Oud khan hiếm đắt đỏ, nhen nhóm vài năm sau đó, chính thức bùng nổ vào năm 2009, và dai dẳng cho đến thời điểm hiện tại. Gỗ Oud là gì, những ai làm Oud, tôi sẽ có một bài cụ thể.



Tôi yêu M7. Đây là một trong những mùi hương tôi chung thuỷ. Tôi dùng hết ba lọ M7. Từ hồi tôi chập chững mới lớn, cho đến thời điểm hiện tại, không còn "trẻ trâu". Tôi nghĩ, M7 giống như một phần tính cách bản thân. Và tôi thấy gắn bó với mùi hương này.



M7 là loại mùi hương gỗ sâu đậm và khác biệt. Lùi lại thời điểm mới ra đời, người làm mùi hương dần "giản lược" sự cầu kì trong nước hoa cho nam giới. Nước hoa nam dần rơi vào trạng thái man mát khô khô nhè nhẹ gỗ. Hình thức lọ nước hoa dần được tân trang sao cho bóng bảy phô trương bắt mắt. M7 im lìm ra đời. Tôi có M7 vào khoảng Hà Nội chớm lạnh. Khi đó, tôi 19 tuổi. Tôi phi xe máy trên những con đường khẳng khiu cây lá. Ngồi phía sau tôi, có người ôm siết chặt, hít hà: " Mùi này lạ quá... " Một người chị tôi từng quen thân, 21 tuổi, luôn ôm tôi chặt hơn mỗi khi tôi "mặc" M7. Chúng tôi dừng lại ở một góc đường. Và châm thuốc. Mùi thuốc lá quấn lấy M7. Khô khàn ấm nóng.




Ngửi ở nắp, M7 là sự hoà trộn vừa sảng khoái của cam chanh, lại vừa kem kem ngọt ngậy của gỗ và gia vị. Quán cà phê vãn bớt người. Và tôi xịt M7 lên tay. Một hỗn hợp ngửi rất sắc, mạnh, cầu kì vừa phải, nhưng không hỗn loạn. Vị cam chanh được mài sắc, và phủ khói. Nếu không quen ngửi, bạn sẽ không nhận ra đây là vị cam chanh quen thuộc hay được sử dụng trong mùi hương. Chút chua sắc sẫm màu dần trở nên điềm tĩnh, lại hơi rêu rêu, nhưng vẫn sắc. Vị rêu sắc khô kì lạ của một loại gỗ, tên nghe thật lạ, trước đó, ít người để ý, gỗ Oud.Chân thật, dứt khoát. Vị cam chanh lùi dần. Và chỉ khoảng 20 phút sau, M7 thực sự bộ lộ bản chất. Nếu muốn cụ thể hoá M7 thành một màu sắc, thì Tom Ford đã làm điều ấy cho chúng ta. Mùi hương như một khối nâu sâu thẳm ướt át mơn man ngậm lấy tất cả. Chòng chành vị khói ngầy ngậy bao phủ. Vị gỗ khô cay bốc lên mạnh bạo nhưng lạ lẫm đê mê. M7 nóng bỏng và kì ảo toát lên sự thanh lịch cuốn hút và khó rời. Mùi hương biến ảo và khơi gợi cảm xúc. Mạnh mẽ có, lãng mạn có, trầm ấm có, lịch lãm có... Cuối ngày, khi cởi chiếc sơ mi, phảng phất trên da và trên áo, M7 giờ là vị gỗ kem khoi khói mượt mà ngòn ngọt dễ chịu và gây nhung nhớ...



M7 trải qua vài lần thay đổi công thức lẫn hình thức. Giờ, bản M7 gốc vẫn được người ta rao bán với cái giá trên 200 đô Mỹ, gấp khoảng 3 lần giá niêm yết. Giờ, YSL có M7 Oud Absolu. YSL cố tình thêm dòng chữ Oud Absolu vào sau M7, cốt để người dùng biết M7 có Oud đậm đặc, như một cách gây chú ý để kiếm thêm lợi nhuận. Bản M7 mới này, ngửi loãng hơn, bớt "thô bạo", thêm vị ngọt kiểu hoa quả. Không phải là một mùi hương thuộc dòng Gỗ cho nam dở, nhưng không thể bằng bản M7 thủa nào.



Hà Nội chạm thu lập đông, và tôi mặc M7. Tôi nhớ tôi trên những con đường lạnh vắng khẳng khiu cùng đốt thuốc với cảm xúc đầu đời.



Tôi nói rồi mà, mùi hương có tác dụng gợi nhớ ...



Tổng hợp lại:

M7 của YSL: 4/5

Độ bám mùi: 4/5

Độ toả mùi: 4/5

Sự phát triển của các note: 3/5

... 5-0 ...

  

 
   Bước vào khu nuớc hoa của một trung tâm thương mại shopping mua sắm nào đó, dù là người tự tin hiểu biết về nước hoa hay là người mới chạm vào sở thích này cũng phát hoảng bởi mức độ chào mời "khủng bố" của các em hotgirl bán hàng. 5-0 là kinh nghiệm giản đơn và hiệu quả của mình, đúc kết được sau một thời gian dài rất dài chìm đắm trong thế giới mùi hương.

1. 0 chối:

   Bạn dạo bước bâng quơ, người ta có thể đưa cho bạn cả tá giấy thử nước hoa ướt đẫm các loại mùi. Khi bạn còn đang mường tượng về một mùi hương mới nào đó, thì đừng ngại ngửi. Bởi nếu có tâm lý ngại ngần, rất có khả năng bạn sẽ bỏ lỡ cơ hội khám phá mùi hương mới bạn thực sự thích. Cứ thử các mùi hương trên giấy. Mùi hương nào bạn thấy khả quan, đừng quên nói nhân viên ghi tên mùi hương lên giấy. Và...đủng đỉnh đi tiếp, đừng vội sa đà vào mật ngọt của bất kì nhân viên bán hàng nào.

2. 0 chạm:

   Các giấy thử thấm đẫm nước hoa, bạn nên cầm và ngửi xa mũi, tránh trường hợp bạn cọ quẹt hết giấy thử này đến giấy thử khác vào đầu mũi. Như thế, vô tình, mũi bạn được bạn tẩm ướp thành một mùi hỗn độn. Với một cái mũi hỗn loạn mùi hương, liệu bạn có được quyết định sáng suốt? Điều này tưởng như giản đơn, xong thực tế, người ta luôn có xu hướng muốn hiểu rõ một mùi bằng cách hít thật sâu mùi ấy, hít sâu đến độ dí sát sạt giấy thử nước hoa vào đầu mũi.

3. 0 tham:

   Sau khi đi một vòng cùng khoảng 5, 7 mẫu giấy thử, trong số đó, có thể bạn sẽ thấy ưng mũi vài ba mùi, hoặc nhiều hơn. Lúc này, bạn hãy xịt thử, nhiều nhất là 3 mùi lên da. Tại sao lại chỉ nên 3 mùi? Bởi cấu tạo nên một mùi hương là rất nhiều note đơn lẻ, nếu liền lúc ngửi quá nhiều mùi hương khác nhau, mũi chúng ta sẽ giảm "tỉnh táo", không nhận diện được chính xác các mùi, dễ ngửi nhầm, từ đó có thể chọn nhầm mùi hương. Khi xịt, bạn hãy "chốt" một mùi lên má bàn tay trái, một mùi lên má bàn tay phải, một mùi nữa lên bắp tay. Tại sao lại nên thử trên vùng da này? Vì ở đây nhiều mạch máu, lại không hay bị cọ qua cọ lại như vùng cổ tay, nên mùi hương sẽ được giữ đúng mùi hơn, và toả mùi tốt hơn. Trong quá trình thử, có thể các hotgirl sẽ "hót" rất nhiều về mùi hương, đại loại là về các note này nọ kia, hấp dẫn này nọ kia, mới mẻ này nọ kia. Bạn cứ lịch sự lắng nghe, xong hãy chỉ tin vào cái mũi của mình.

4. 0 vội:

   Nhắc lại, các em bán hàng sẽ "hót" nồng nhiệt, đủ để bạn choáng váng, nóng vội rồi "bóp cò". Và bạn biết đấy, không phải lúc nào nóng vội cũng thành công. Hãy tiếp tục đủng đỉnh, đi ra ngoài, dạo một vòng đâu đó. Vào điều hoà, ra khu gió giời, để thử xem xem ở các môi trường nóng lạnh, các mùi hương trên da bạn biến đổi ra sao, bám mùi toả mùi thế nào. Bởi một mùi hương tốt, phải là một mùi hương bám trụ trên da bạn ở mức độ tương đối, ít nhất cũng được 6 tiếng. Ngoài ra, một mùi hương hoàn chỉnh, là một mùi hương ngửi không chỉ "ngon" ở 20 phút đầu, , và chết lịm ngay sau đó. Một mùi hương đúng nghĩa, giống như một bài văn, cần có mở-thân-kết đầy đủ. Không vội vã sẽ giúp bạn tránh "vớ" phải những mùi hương có kết cục chưng hửng.

5. Cuối cùng, 0-1:

    Có người nói chỉ cần 1 mùi hương để đóng mác của bạn, để người ta nhận ra bạn, nhớ ngay ra bạn . Tôi hỏi lại, có bao giờ bạn mặc một bộ đồ suốt 4 mùa không? Đám ma đám cưới sinh nhật cà phê, đều mặc một bộ đồ? Đàn ông chúng ta không thể gây ấn tượng với người khác theo quan điểm nhàm chán máy móc vậy. Mùi hương, cũng giống như trang phục bạn đang có. Tránh quan niệm bạn dùng BVL Aqua cho mùa hè nóng nực, đồng thời lại Aqua cho mùa đông rét mướt. Hãy tạo cho mình sự đa dạng, tránh sự rập khuôn buồn tẻ . Bạn có quyền có nhiều hơn 3 mùi hương dùng cho mỗi mùa, mỗi thời điểm. Rảnh rỗi, cùng nhau lượn lờ mấy shopping mall, và cùng tự tin hít hà. Bạn đã có 5-0. Chúc bạn chọn được mùi hương ưng ý.

Saturday, September 21, 2013

... Nào ta cùng cà phê ...

   


Tròn 100 ngày của Mann Up, nhóm chúng tôi có tụ tập nấu nướng ăn uống chuyện trò. Và Lu có gợi ý tôi viết về Cà Phê trong Mùi Hương. Tôi...vã mồ hôi. Vì tôi không biết uống cà phê.

   Tính tôi hay lê la quán xá. Thấy người ta treo mấy cái quảng cáo lăng xê cà phê "ác" lắm. Nom như cà phê lợi ích hơn cả trà. Nào là uống cà phê thì các ý tưởng dồn dập xếp hàng diễu hành trong đầu bạn. Hay là cà phê đẳng cấp phái mạnh. Đại loại thế hoặc kinh hơn thế. Tôi vốn cả tin, tập tọng uống cà phê, để có thêm cảm hứng, nhưng không thành, vì cà phê đắng quá. Tôi quay lại chung thuỷ với trà.

   Nhà tôi gần cà phê Lâm. Cà phê Lâm xưa không lan man như giờ. Trời đông rét mướt, nấp vào một góc, lặng nhìn phin cà phê thảnh thơi nhỏ giọt đắng. Hương thơm toả ra tinh tế mạnh mẽ thơm chân thật xoa tan cảm giác cô quạnh. Tôi chờ đợi một mùi hương cà phê có được sự tinh tế chân thật như cà phê Lâm.

   Đầu đông, Hà Nội có những phố thơm lựng mùi cà phê xay. Tôi không hiểu, mùi cà phê xay sao lại...ngọt thế. Cứ như được bỏ đường. Ngửi lạ lạ, vui vui, nhưng không là mùi cà phê thuần chất. Loại mùi này, trong nước hoa có tương đối.

   Tôi yêu Đà Lạt. Cảm giác lượn lờ trên những con đường lồng lộng gió, hai bên đường là những cây cà phê. Quả cà phê xanh, được cái lạnh ve vuốt, được cái nắng vuốt ve, thơm dìu dịu chưa ra vị đắng từng trải của cà phê, mà chỉ chút vị chát thoảng cũng đủ để ta thấy lạc quan với cuộc sống.

   Sang nước ngoài, tôi tập hoà nhập giới trẻ, đi Starbuck gọi cho mình món yêu thích Green tea prappuccino. Loại này, tôi thích uống ở Nhật, vì duy nhất ở Nhật người ta dùng...sữa đậu nành để pha cho tôi uống. Đứng xếp hàng đợi đến lượt đồ uống của mình, tôi toàn thấy người ta uống loại cà phê bỏ kem bỏ sữa, hiếm thấy có ai uống cà phê đen nóng như ở nhà. Ai cũng uống cà phê kiểu ấy, mà chả ngửi thấy mùi cà phê mấy. Cứ bơ bơ sữa sữa lãng đãng cà phê. Loại mùi này, trong nước hoa nhiều.

   Quay lại với 100 ngày tuổi của Mann Up, đội Bếp có làm món cocktail lạ lẫm, vì có nguyên liệu cà phê ở trong. Ngửi thơm phê pha. Cà phê say kiểu ấy, nước hoa chưa có. Tôi ước ao...

   Cà phê, công nhận là đắng thật. Tuy nhiên, cà phê Thơm.
   
   Lợi ích của cà phê thì ai cũng biết rồi. Cà phê giúp đầu óc tỉnh táo, tinh thần phấn chấn. Cà phê như loại thuốc tăng lực giúp cơ thể thêm năng lượng. Hương cà phê ngửi sảng khoái, giúp cân bằng lại khứu giác khi bạn ngửi quá nhiều loại mùi hỗn độn. Cà phê trong thế giới mùi hương, có gì đặc biệt?


   Phố cà phê Hà Nội đầu đông, vị đắng quyện ngọt lâng lâng... Tôi gặp mùi nịnh mũi ấy trong New Haarlem của Bond No9. Cá nhân tôi không thích nhà nước hoa Bond No 9, từ hình thức cho đến các sáng tạo nhà này. Tôi nhận thấy Bond không khác biệt không tách biệt.  New Haarlem có thể coi là sáng tạo hay ho nhất của nhà này. Loại cà phê ngửi như tách cà phê đặc nóng, rồi được "dội" thật nhiều đuờng,ngửi vừa đắng vừa ngọt, không còn giống mùi đồ uống nữa, mà giống loại kẹo cà phê hồi bé ngày tết chúng ta được nhâm nhi. Cà phê của New Haarlem được "chuyển hoá" thành một loại kẹo tăng lực. Ngửi mạnh, ấm, cuốn hút.


   Ngày nào tôi cũng đi qua quán cà phê Lâm. Cà phê Lâm giờ "kinh tế" và nhộn nhịp. Dọc phố Nguyễn Hữu Huân, Lâm có mấy chi nhánh. Ngắm dân tình ngồi nhâm nhi cà phê huyên háo, tôi nhớ đến mùi Double Black của Ralph Lauren. Vị cà phê của Double Black ngửi như cốc cà phê đá, vẫn giữ đó vị khô đắng của cà phê, nhưng đã loãng nhiều. Double Black ngửi trẻ trung, vui vui, loại mùi phù hợp khi bạn thoải mái ngồi cà phê ồn ào.

   Mẹ tôi trước hay ra cà phê Lâm, giờ uống cà phê ở nhà, mùa hè uống cà phê đá, nhưng rất đặc, mùa đông thì uống cà phê đen, rất đặc. Loại cà phê mà khi rót nước nóng vào, nó không bị chua chua khét khét như cà phê bột đóng gói bán đầy siêu thị, mà bốc lên vị thơm tho đặc thù. Nước nóng làm sộc lên mùi cà phê mạnh và tỉnh táo, ngửi khô chắc vững chãi. Tôi gặp mùi cà phê tương tự vậy trong Jo Malone Black Vetyver Cafe. Đây có lẽ là mùi cà phê đen lý thú nhất tôi từng được ngửi. Tiếc một điều, Black Vetyver Cafe chỉ "đắng" được khoảng 2 tiếng.

   Tôi chưa thấy có mùi cà phê nào thành công trong việc "tái tạo" mùi con đường Đà Lạt thoáng đãng lãng đãng quả cà phê xanh. Loại mùi mát lạnh, lại xanh hây hây chát ướt át. Tuy nhiên, chúng ta sẽ tiếp tục "nếm" thể một vài loại cà phê khác, mà cá nhân tôi thấy có cá tính:


   Pure Coffee của Thierry Mugler, tôi gọi đây là mùi của quán Starbuck vào giờ cao điểm. Mùi của cà phê nhộn nhịp kèm theo các thức uống ngào ngạt khác. Ngồi đó tách cà phê ấm áp riêng bạn, xung quanh rộn rã khi thì chocolat khi lại món sữa nóng luẩn quẩn mũi bạn, lẫn vào tách cà phê đen. Tuy nhiên, không lẫn đâu được, vững chãi đó, mùi thơm của món cà phê ấm nóng, Có gì đáng chê ở loại cà phê tuyệt hảo này không? Thierry Mugler đã nhẫn tâm dừng sản xuất Pure Coffee. Nếu bạn tò mò về Pure Coffee mà không còn cơ hội để thử và sở hữu, bạn có thể thử Attitude của Armani. Attitude cũng là loại cà phê hay, và có gì đó khiến tôi nhớ đến vị cà phê mời gọi trong Pure Coffee.

   Coze của PG, tôi gọi đây là loại mùi cà phê hoang dã mạnh bạo và lạ lẫm, khi quyện chặt vị đắng của cà phê, của chocolat, của gỗ khô, của các loại gia vị... Có cái quảng cáo  cà phê đậm đặc đến nỗi cốc cà phê đặt xuống bàn khiến cái bàn nứt như bông hoa tuyết, khiến tôi liên tưởng đến "sự khốc liệt" của cà phê Coze.

   Cà phê trong mùi hương, tôi nghĩ mới chỉ được chạm nhẹ. Như đã nói, tôi ước ao một mùi cà phê ngửi quýnh quáng như món cocktail Black Rusian mà đội Bếp pha nhân 100 ngày Mann Up.  Hay như mùi cà phê mà một người bạn tôi đang tìm kiếm, cà phê rang vừa chín tới, thả một cục bơ vào ,khứu giác của ta bất chợt "tỉnh" bởi hương cà phê  ngậm bơ ngầy ngậy đắng.

... Fall for Floral ...



   Hà Nội chạm thu bằng cơn mưa sảng khoái rào rạt. Tôi ngồi cà phê ngắm Nhà Thờ Lớn. Và nghe nhạc tiếng Anh.




   Tôi thích nhạc nước ngoài, dị ứng với loại ca sĩ địa phương đương thời phe phẩy đồ hiệu phô trương không giới hạn hát tiếng Việt không ra Bắc-Trung-Nam. Tôi mê tiếng Anh, nhưng đặc biệt dị ứng với các bạn trẻ ngồi cà phê nói mình "xua" cái này không "ke" cái kia. Đọc báo ở nhà, thấy bài báo nào đặt tên đặc sệt tiếng Anh thế nào tôi cũng "skip" vội. Trừ khi phải có lý do chính đáng. Và lý do tại sao bài viết này lại có cái tên "vọng ngoại", tôi sẽ giải thích ngay đây.



   Tôi yêu Hà Nội! Sài Gòn từng yêu tôi da diết nhưng tôi không thể gắn bó lâu dài. Những nơi tôi đi qua từng cho tôi nhiều mơ mộng. Nhưng tỉnh mộng, tôi thấy mình yên bình giữa Hà Nội. Hà Nội vào thu... Dân Mỹ gọi mùa thu là Fall, mùa lá rụng. Lãng mạn thế. Mùa đẹp nhất trong năm lại càng xứng để chúng ta ngả mình sâu hơn vào mùi hương. Đó là lý do tại sao tôi đặt tên bài viết kì này là Fall for Floral, nghe đơn giản và có vẻ như vài ba tầng lớp nghĩa, đồng thời, lại giảm độ sến.




   Khi bạn dao bước, lá rào rạc dưới chân, chiếc sơ mi bạn đang mặc thoảng hơi ấm, chứ không chút mồ hôi nhớp nháp. Đấy là khi thu về, bạn có thể cho cái mũi của mình tạm xa rời những Aqua, Fresh, Sport...loại mùi hương mùa hè man mát đơn điệu na ná nhau. Tôi thích đi bộ lúc này, từ nhà ra phố sách sát bờ hồ, trên những con đường rộng mát, rợp lá rười rượi trên đầu xào xạc dưới chân, có nắng dịu nhẹ, có mùi cỏ cây ngả màu nhưng không héo úa. Có thể đi bộ cùng một ai đó quan trọng gắn bó. Hoặc thảnh thơi một mình nghe piano của Joe Hisaishi. Khi đó, tôi sẽ chọn mùi hương thuộc dòng Floral song hành. Đọc đến đây, có người tưởng tượng ra hình tượng người đàn ông e ấp bên bình hoa huệ. Tôi hiểu và thông cảm. Có thể người ta chưa đủ hào sảng để có trí tưởng tượng cao hơn, xa hơn, và...nam tính hơn. Ví dụ như một người đàn ông sải bước giờ tan tầm, trên tay là một bó hồng rạng rỡ bọc qua loa trong giấy báo. Tôi dám cá, mọi người phụ nữ đều ưng người đàn ông của họ lãng mạn, chân thật, và mạnh mẽ theo cách ấy.




   Floral, hương hoa, mặc nhiên bất di bất dịch đóng khung cho phái nữ, và Dior đã phá tan thông lệ ấy bằng sáng tạo Dior Homme eau de toilet (bạn đừng nhầm Dior Homme với Dior Homme Intense, hai mùi hai tên chia sẻ nhiều thành phần tương tự nhưng mùi hương lại rẽ hai nhánh khác hoàn toàn ). Dior Homme ra đời năm 2005. Thời điểm ấy, các mùi nam "nịnh mũi" thường có công thức dịu nhạt mùi gỗ lúc đầu, ngả sang mùi mát mát khô khô lúc sau. Cứ thế cho đến hiện tại, cái công thức vô vị lười biếng ấy vẫn được các hãng như Gucci, Hugo, CK... áp dụng và cho ra cả mớ những mùi ngửi buồn như đang hấp hối. Dior Homme thì khác. Bề ngoài vuông vức chỉnh chu nam tính, bên trong lại...phấn thật phấn. Có người còn dè bỉu Dior Homme ngửi chẳng khác gì mùi túi đựng đồ trang điểm phụ nữ. Tôi nghĩ, Dior Homme thật "chảnh". Bởi đây không phải là loại mùi phù hợp với hầu hết số đông dùng trong thời tiết nóng nực. Đợi đến mùa lá ngả màu, "diện" Dior Homme, và bạn sẽ thấy mình hào hoa và đàng điếm. Dior Homme là bột cacao phủ lên mùi hoa tử diên vĩ. Tử diên vĩ mịn mượt như phấn. Bột ca cao cũng mịn mượt như phấn. Hai thứ phấn hoà vào nhau, "mặc" lên da một quý ông mạnh mẽ, sẽ khiến quý ông đó có mùi của sự chỉnh chu là lượt, đồng thời lại bụi phủi lả lướt. Tôi gọi Dior Homme là sự quyến rũ vừa nghiêm túc lại vừa không có điểm dừng. Dior, thật tinh tế, vào thời điểm đó, đã chọn Jude Law là Dior Homme. Khi Jude vẫn...còn tràn trề tóc, và đang đỉnh cao chót vót với Cold Mountain, Closer, The Aviator... Hình tượng chàng trai trẻ theo hình mẫu Alfie của Jude, với sơ mi trắng vét đen bụi bặm hoàn toàn khớp với tính cách của mùi hương Dior Homme. Dior ngầm định nghĩa, quý ông có thể dạt dào hương hoa, nhưng hoàn toàn không ngửi như... quý bà, mà ngược lại, hương hoa khi chạm vào da quý ông sẽ toát lên sự sang trọng phóng túng.




   Nhắc đến Floral mà không nhắc đến hoa hồng thì quả là không phải. Có ai đó coi hoa hồng tầm thường, nghĩ nó quen thuộc và không có gì đặc biệt. Thực tế, hoa hồng trong mùi hương rất đa dạng và cầu kì. Và khó khăn hơn, với một mùi hồng cho nam giới, ngửi vẫn ra mùi hồng, nhưng lại không được Hồng. Tôi muốn đề cập tới Rose 31 của Le Labo. Le Labo là nhà nuớc hoa độc lập, với tiêu chí sáng tạo khá "dị". Hình thức lọ giản đơn như lọ ê-te bệnh viện, tên thường đơn giản chữ và số. Ví dụ như Rose 31, tức là mùi Hồng chủ đạo bên trong có 31 note mùi cấu tạo nên mùi hương. Khi bạn mua Le Labo, nhân viên sẽ làm đầy đủ các quy trình thủ tục như đeo găng tay khử trùng, cầm lọ rỗng, đổ nước hoa tươi từ bình được ủ kín vào, dán cái nhãn tên lọ nước hoa, hạn sử dụng, địa chỉ mua nước hoa, và...cả tên người sở hữu. Hàng tươi giao đúng chủ. Và tôi thích cách Le Labo đối xử với khách hàng một cách trân trọng và rất riêng. Quay lại với Rose31, chủ đích của Le Labo là sáng tạo ra một mùi hồng cho nam giới khác tất cả mọi mùi hồng khác đã từng tồn tại. Và họ đã thành công. Rose31 ngửi không ra mùi hồng khi bạn mới ngửi. Tôi gọi đây là loại mùi trong sáng một cách nhớp nhúa. Bằng cách pha trộn hồng với gỗ và gia vị, Le Labo đã tạo nên một mùi hồng ngửi như mồ hôi giống đực khi hưng phấn. Một cách tinh tươm. Đối trọng nhưng hoà hợp giữa vị khô the và ướt át. Nó vừa lãng mạn lại vừa "không phải". Tự nhiên, dẫn dụ, phảng phất, và khiến người ta tò mò xen lẫn háo hức... Loại mùi hồng độc đáo và không thể lẫn.




   Có người vã mồ hôi khi các mùi Floral cho nam giới đều chỉ toàn thấy nào là phóng túng nào là hưng phấn. Và ai đó nói muốn được trở nên lãng mạn đúng nghĩa, như lúc đầu, khi chúng ta có nói đến hình tượng một người đàn ông thanh lịch rạng rỡ bên bó hồng. Chúng ta sẽ nói đến Lyric Man của Amouage, nhà nước hoa hoàng gia xứ Oman. Lyric Man dẫn dụ bạn vào một khu vườn rợp gió và nắng trang hoàng sáng bừng, độc đáo mùi hồng tươi. Loại hồng cho nam giới mạnh và rực sức sống, tràn trề lạc quan. Đây đơn giản là một mùi hồng rất đặc biệt, ở mỗi loại khí hậu, lại khiến người ta có cảm nhận khác biệt. Vào mùa hè, Lyric Man ngửi sảng khoái và tươi. Khi thu sang, Lyric lại giàu mùi hồng pha gỗ. Đông về, Lyric ngửi ấm áp bay bổng. Mùa xuân, Lyric nở bừng mãnh liệt. Lyric Man, cũng như nhiều sáng tạo khác của Amouage, đều mang tính đa diện, bản thân mùi hương là một cuộc hành trình khó đoán và kì thú.




   Một mùi hương hoa khác tôi muốn nói cùng bạn, đó là Power của Kenzo. Loại hương hoa cho nam giới, và được đặt tên là Power, ngửi tạo cảm giác lâng lâng nhưng tỉnh táo và tràn trề sức sống. Power có hình thức là chai rượu sake được cách điệu, nhìn bắt mắt. Bên trong chai rượu đẹp mắt ấy là một bùng nổ của nhiều loại hoa, như tôi đã nói, ngửi lâng lâng, kèm theo vị kem của gỗ, hơi rát của gia vị. ... Trẻ, cuốn hút, đó là cảm giác Power đem lại mỗi khi tôi "mặc" Năng Lượng.




   Nam giới chúng ta hào hoa. Và sẽ hào hoa hơn khi chúng ta đủ tinh tế và mạnh để toả sự quyến rũ, sức ảnh hưởng của mình bằng mùi hương. Vậy, có gì cấm cản khi chúng ta dùng Floral thiết kế cho nam? Chẳng gì cả. Vì khi bạn mạnh mẽ, bó hoa trong tay bạn sẽ trở thành loại vũ khí đê mê. Và giờ, tôi xin phép, bó hồng trên tay tôi cần được trao cho người cần trao.




  Trời tạnh ráo, và tôi "mặc" Lyric. 

Wednesday, September 11, 2013

... Đàn ông tẩm thuốc lá ngấm rượu ngon kì 2: Thuốc ...



   Rượu trước. Thuốc sau. Giờ, chúng ta bàn về Thuốc Lá trong nước hoa.

   Tôi đang cai thuốc. Có người thắc mắc. Viết về thuốc, thế mà vừa mở bài, đã giết chết thuốc luôn. Rõ lập dị. Nhưng đúng thật, tôi đang cai thuốc.

   Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ. Ngoài ra, tôi hút thuốc, mọi người hay thắc mắc, nhìn không ra trẻ con cũng chả ra người lớn. Phì phà phì phèo. Tóm lại là không hợp.

   Tôi hút thuốc khi tụ tập đi bar ngồi pub với bạn bè. Đôi lúc, một mình, tôi hút thuốc, viết bài, và nghe Portishead. 

   Có người nói thuốc lá giết chết mùi hương. Tôi nghĩ người ta hơi máy móc. Không phải mùi hương nào gặp mùi khói thuốc là giãy đạp lên quằn quại lăn đùng ra mà...ngỏm. Tôi để ý, nhiều mùi hương thuộc dòng gỗ, hay dòng gia vị, khi bạn phe phẩy điếu thuốc, khói thuốc ám vào mùi hương, khiến mùi hương trở nên thô ráp và từng trải. Rất hấp dẫn. Từng trải là thứ mà đôi lúc, tiền bạn bỏ ra cũng không thể mua được. Và mùi hương muốn biến cái từng trải ấy thành một yếu tố gây nghiện. Thuốc lá có mặt khi người ta vui, khi người ta suy sụp, khi người ta mới lớn, khi người ta trưởng thành, khi người ta ở cuối con dốc... Vậy nên các mùi hương thuốc lá cũng đa diện vậy. Ngay cả khi bạn không biết hút thuốc, hay bạn dị ứng với cái danh từ Thuốc Lá, thì bạn vẫn có thể hít hà thuốc lá theo cách...không độc hại.




   Trước tiên, để bạn bớt thấy dị ứng với thuốc lá, tôi sẽ nói qua chút về Thuốc Lá được sử dụng trong mùi hương. Tất nhiên, nó không phải là loại thuốc lá người ta hút nhan nhản khắp nơi trong bệnh viện trên giảng đường...rồi phả vào mặt bạn. Thuốc Tá ở đây là lá Thuốc Lá còn trinh nguyên, không ám mùi độc hại. Ngửi thơm ngút ngát có độ hắc dễ chịu, có độc trầm ấm mộc mạc, có độ chát dìu dịu. Tuỳ vào phần trăm Thuốc Lá được sử dụng trong một mùi hương, kèm theo sự kết hợp ăn ý của thành phần này khác, mà Thuốc Lá, khi thì tươi vui, khi thì trưởng thành, khi thì đơn độc, khi lại ngửi hoàn toàn không giống thuốc lá... Thuốc Lá không chí có phần lá, mà còn có hoa, thậm chí còn có mùi gỗ làm tẩu thuốc.










   Trước khi Thuốc Lá có mặt trong mùi hương, người ta đã nghiện hút thuốc. Những năm 60 của thế kỉ trước bắt đầu có những báo cáo chính thức về mức độ độc hại của việc hút thuốc. Trò đời, cái gì càng cấm lại càng nghiện. Thuốc lá không ngoại lệ. Hình tuợng người phụ nữ hút thuốc xuất hiện, như biểu tượng mới cho sự quyến rũ độc lập xen lẫn nổi loạn. Đàn ông hút thuốc không có gì để bàn. Nhưng một người phụ nữ, sang trọng, u uẩn, lẩn khuất trong khói thuốc, nó như thôi thúc người ta muốn phiêu lưu. Vậy nên, ngạc nhiên không, khi những mùi hương Thuốc Lá đầu tiên, lại là những mùi hương dành cho phái nữ, chứ không phải nam giới. Năm 1919, nhà nước hoa huyền thoại của Pháp, Caron, sáng tao ra Tabac Blonde, dành tặng phụ nữ Paris ưa hút thuốc. Khi đó, phụ nữ mới được công khai hút thuốc ở nơi công cộng, và ngay lập tức, nhà Caron nhận ra vẻ đẹp nữ tính lả lướt bên điếu thuốc mỏng mảnh nuột nà mỏng manh làn khói. Tabac Blonde, mùi của người đàn bà đài các quý tộc, với ghế bành sang trọng, với những giá sách cổ kính gỗ sồi, nhưng lại...nghi ngút khói thuốc. Mùi hương mạnh, độc lập, thậm chí đủ manh cho mạnh thường quân. Khói, bụi, hoài cổ, Tabac Blonde như một dấu ấn đẹp và quan trọng, khẳng định sự độc lập, bình quyền và quyến rũ của người phụ nữ. Hai năm sau Tabac Blonde, Habanita của nhà nước hoa Monilard,, là mùi của...gạt tàn đầy tàn xì gà. Nếu ngửi kĩ thêm chút, người ta còn nhận ra, cái gạt tàn đó, được đặt trên một chiếc ghế da thấm đẫm mùi da thuộc, còn đâu đó chút khói còn xót lại, lơ lửng vô định, rồi ám lên lớp da sẫm ngả màu. Điều đặc biệt ở Habanita, hay Nita đến từ Haba, hiểu là Người phụ nữ đến từ Havana, toàn bộ mùi hương đều không có bất kì thành phần nào liên quan đến Thuốc Lá, nhưng những gỗ, da thuộc, hoa...kết hợp kì khôi với nhau, tạo nên "hiệu ứng" gạt tàn đầy. Habanita là sáng tạo trường tồn của nhà Monilard. Tuy Monilard giờ trở nên lỗi thời và hấp hối, nhưng người ta vẫn yêu Habanita. Habanita lôi cuốn không chỉ phụ nữ, mà còn nam giới, những người đủ mạnh mẽ nam tính hào sảng phủi nhẹ cái mác For Women, và để Habanita ám mùi trên da.










   Các bạn có thể thở phào nhẹ nhõm, bởi giờ lịch sử Thuốc Lá chấm dứt. Chúng ta quay lại hiện tại, khi Thuốc Lá trở nên...nam tính hơn. Hiện tại, giới nữ trở nên nữ đúng nghĩa, với những mùi hương nhẹ nhàng hoa lá lãng mạn. Thuốc Lá về với nam giới. Và chúng ta có Thuốc Lá ở các tâm trạng thời điểm khác nhau.









   Khi người ta trẻ. Người ta tươi vui. Người ta chưa cần suy nghĩ quá sâu sắc. Cuộc sống luôn mới mẻ những trải nhiệm. Khi bạn trẻ, bạn có thể thích uống nước tăng lực, và nhâm nhi điếu thuốc. Chả ai cười bạn cả. Và bạn xịt CK One Man Shock. Đây là bản One rất đặc biệt trong số mười mấy "dị bản" One. Và cá nhân tôi, tôi thích One Shock. One Shock "đổ" vào mũi bạn mùi một loại nước tặng lực, ngửi như Red Bull, ngòn ngọt hơi ga và sảng khoái. Bạn hít mạnh, thấy nhen nhóm mùi của Thuốc Lá chan chát, quyện vị Red Bull. Chút ngọt chát dễ chịu và lạc quan, rất được lòng giới nữ. Nếu bạn "cứng" hơn chút, bạn nên thử xì gà, mang tên Pure Havane của Thierry Mugler. Tương tự như Pure Malt tôi nhắc đến ở bài trước, Pure Havane là bản One year Limited, chỉ có mặt trên thị trường trong một năm. Pure Havane là mùi xì gà Cuba ngọt ngào lôi cuốn rất hay và được ưa chuộng đến nỗi Thierry không còn cách nào khác, đành gỡ bỏ mác Limited, để Pure Rượu Pure Thuốc song hành và làm cho người ta phải hít hà say sưa. Bạn trẻ, và có chút bay bướm, tôi nghĩ bạn nên thử SpiceBomb của Viktor&Rolf. SpiceBomb là Thuốc Lá khô và nhẹ như hơi thở, nhưng lả lơi và mời gọi.









   Khi bạn đủ Đàn Ông, bạn thích mùi thuốc lá phải thẳng thắn, thô mộc, không hoa lá cành. Và bạn có xì gà lá đúng nghĩa từ Aramis, mang tên Havane. Tôi ưa vị của hộp thuốc xì gà tươi, bóc từ hộp gỗ, đưa lên mũi ngửi. Khô nồng, thơm lựng, như ngửi được cả một vùng khí hậu cỏ cây. Khi bạn đủ đàn ông, bạn hiểu giá trị của gia đình và đoàn tụ, bạn sẽ yêu Burberry London Man bởi vị thuốc lá trầm ấm nồng nàn. Tôi gọi London là mùi của Giáng Sinh, mùi gia đình đoàn tụ, mùi của một cái ôm nồng ấm xiết chặt. Thuốc lá trong London trộn với các loại gia vị ấm áp, khiến tôi luôn có cảm giác vững chãi và lạc quan. Đắng cay ngọt bùi đã từng, có lúc, một người đàn ông cần chút hoài cổ, và Guerlain Vetiver pour Homme hợp với tâm trạng ấy. Thuốc Lá trộn cỏ vetiver tạo cảm giác như một buổi chiều thu nắng hanh đổ nhẹ, phảng phất mùi khô hăng dễ chịu và điềm tĩnh.











   Khi bạn cần Thuốc Lá xa xỉ, bạn nên tìm đến Tobacco Vanille của Tom Ford. Tôi thích dùng loại mùi thuốc lá ngọt sắc, mạnh bạo, nhưng nịnh mũi này khi đi bar. Mọi loại mùi mồ hôi, thuốc lá, bia rượu...không thể át được sức mạnh của Tobacco Vanille. Khi bạn thích sự xa xỉ chỉ đơn độc đen trắng, tôi mời bạn điếu Back To Black của By Kilian. Back To Black lấy cảm hứng từ nghệ sĩ quá cố Amy Winehouses, vậy nên bạn sẽ có loại mùi thuốc lá phủ mật ong ngọt lịm trầm khàn rất dễ say. Còn nếu gu của bạn hút thuốc bằng tẩu, tôi mời bạn "hít" qua Furmerie Turque của Serge Lutens. Loại mùi thô mộc và mạnh như muốn xô ngã người ta khi mới xịt lên da, để rồi lưu lại cảm giác chát cuốn hút một cách lạ lùng.

   Tôi sẽ dứt hẳn thuốc lá. Và tiền mua thuốc lá. Tôi sẽ mua Thuốc Lá. Bạn có nghĩ, đó là quyết định sáng suốt?

Tuesday, September 10, 2013

... Đàn ông tẩm thuốc lá ngấm rượu ngon kì 1: Rượu ...



   Tự thú: Khi đang viết dở bài này, tôi thấy trên Mann Up đăng một bài về Quý ông hút thuốc uống rượu. Bạn nào đọc rồi, hẳn là giống tôi, sẽ gật gù ưng ý, và thậm chí đọc lại lần hai lần ba. Bạn nào chưa kịp đọc, tôi nghĩ là nên bỏ ra vài ba phút thanh nhàn, và đọc bài viết đó, ở trong mục Lifestyle. Bài viết nhẹ nhàng, nhưng "ngấm". Rất hay. Khiến tôi càng thêm hứng thú cho bài viết tẩm ngấm rượu thuốc của bản thân. Viết xong nhanh rất nhanh. Nhưng tôi "om", chưa gửi vội. Vì bài viết Rượu Thuốc kia rất "say", và bạn đọc cần nhiều hơn chút thời gian để tỉnh, và còn say tiếp. Và giờ, thưa các quý bà quý ông, chúng ta sẽ bước chân vào thế giới Rượu Thuốc, ở một khía cạnh khác hẳn: Cồn khói trong mùi hương.




   Nước hoa khởi thuỷ chỉ bằng một vài note tự nhiên hoa lá đơn giản. Sau trở nên cầu kì dần, khác biệt dần. Mỗi nhà nước hoa truyền thống tự chọn cho mình một hướng đi riêng, một khám phá riêng, và có nhiều sáng tạo điển hình. Mùi hương dần trở nên bớt chung chung, thay vào đó, hình thành phong cách gần gũi gắn bó với "người mặc" hơn. Mùi hương dần dần không chỉ dừng lại ở khía cạnh ngửi dễ chịu, mà "nguy hiểm" hơn, mùi hương có tác dụng gợi nhớ. Những chuyến đi kì thú, những nụ hôn vụng trộm, những cuộc tình chóng vánh, những cuộc vui chóng tàn... khiến người ta không thể quên. Mùi hương không chỉ dừng lại ở vườn hoa hồng hoa oải hương ngút ngát mùi, hay gỗ cây này cây kia khi thì khô khi thì ngọt thanh sắc. Mùi hương còn khiến ta say tuý luý, đúng nghĩa đen. Bởi, mùi hương còn có rượu.










   Cá nhân tôi kém vụ rượu bia, uống một chai bia thôi là đổ gục, nốc một ly vang là mặt đỏ tía tai. Rõ xấu hổ, khi mỗi cuộc vui, mọi người hò dô chiến thắng, tôi nhỏ nhẹ tu...các loại nước ngọt có ga. Không biết uống rượu, chỉ thấy vị của loại đồ uống này sao đắng chát. Tuy nhiên, tôi lại thích ngửi mùi các loại rượu, chỉ cần một note đơn lẻ, ví dụ như whiskey thôi, đã đủ khiến tôi phải say mê hít hà. Tôi nghĩ, mùi của một loại rượu ngon, nó giản đơn nhưng sâu, và "chất", ngửi thật, lôi cuốn, và nam tính. Tôi xác định, nếu đã không thể uống rượu theo cách thông thường, thì sẽ thưởng thức rượu theo cách mình vẫn say mê. Đó là ướp rượu lên da, và để sức nóng của cơ thể mình khiến cho rượu trở nên "chín" và nóng, ngấm, đê mê. Say cho bản thân mình, và say cho những ai "trót" ngửi thấy.










   Thật khó để chọn một cái mốc ra đời cụ thể cho mùi hương có note rượu chủ đạo. Thôi thì tôi sẽ chọn một nhà nước hoa chuyên rượu tiêu biểu. Nhà này, tiền thân làm rượu cognac, sau sáng tạo thêm nước hoa. Và thật may mắn, nước hoa của nhà cognac này không tệ. Chúng ta đang nói đến nhà làm rượu cognac lâu đời của Pháp, mang tên Frapin. Nước hoa của Frapin, cũng giống như sản phẩm rượu truyền thống, đều do các thành viên trong gia đình sáng tạo và nắm giữ công thức, hoặc liên kết cùng một vài parfumeur danh tiếng. Năm 2002, Frapin cho ra đời sáng tạo đầu tiên của mình, mang một cái tên-con số giản đơn, nhưng ý nghĩa, 1270, năm nhãn hiệu cognac Frapin có mặt trên thị trường rượu. Tôi gọi đây là mùi của hầm ủ rượu "toả hương", "nở hoa", chứ không phải là mùi cognac đặc trưng. 1270, ngửi khô, ngọt, êm, giống như lời mở bài, khúc dạo đầu của một bài nhạc. Và tôi nghĩ, đây là một khúc dạo đầu phù hợp, dịu nhẹ, nhưng ấn tượng và ngọt ngào. Trong 1270, hoàn toàn không có note rượu, nhưng ngửi lại rất "rượu", bởi các note quả khô chín hoà quyện cùng mùi gỗ, ngửi say quánh. Trước năm 2002 với mùi hương 1270, tất nhiên, chúng ta đã có nhiều mùi hương nam giới mạnh mẽ đậm mùi rượu cụ thể đúng nghĩa ngửi cái là có thể gọi tên whiskey, hay vodka... nhưng mùi hương của hoa quả ủ trong thùng gỗ lên men bốc lên vị say, thì 1270 chính là cái tên người ta phải nhớ, phải yêu thích. Sau bước dạo đầu đúng gu, Frapin có thêm nhiều sáng tạo lý thú khác như mùi cocktail Gin&Tonic ngửi sảng khoái tươi vui mang tên L'Humaniste, mùi rum lả lướt rồi biến hoá thành vị cognac nồng nàn trong 1697 ( chính là năm dòng họ Frapin được phong quý tộc, và chỉ 1697 lọ được bán ra thị trường, sau vì mùi hương này rất được ưa chuộng, nhà Frapin quyết định "phổ cập hoá" 1697, tuy nhiên, bản mới này ngửi có chút thay đổi, loãng hơn, bớt cognac, nhiều rum )... Và gần đây là mùi Speakeasy, mùi của một cuối thu đen trắng, không nhiều màu sắc, chớm lạnh, gió và lá khô xào xạc, người ta nấp vào một Speakeasy, uống một thứ gì đó sáng khoái, và rít một vài hơi. Từng có thời kì, các quán bar - pub không được phép bán đồ uống có cồn. Và muốn được vui chơi, người ta lặn lội tìm đến những Speakeasy, tức các bar bán rượu trái phép, để tề tựu, để uống, , để hút một điếu xì gà. Cá nhân tôi rất yêu Speakeasy, yêu từ cái tên, đến cái mùi. Mùi hương gói gọn một ly cocktail mát rượi mang tên Mojito ( có lá bạc hà, rượu rum, chanh, rất nhiều đá ), và một điếu xì gà còn tươi mời gọi. Cá nhân tôi không coi đây là mùi của những cuộc giao lưu hàng nước đầu hè. Tôi nghĩ đây là mùi hương của người đàn ông trưởng thành, sống nội tâm, tìm đến Speakeasy để làm bạn với rượu với thuốc, với thoang thoảng jazz của Nat King Cole... Tôi yêu Frapin cùng lý tưởng làm mùi hương của nhà này. Tôi yêu cách Frapin làm mình "say". Tuy nhiên, tôi "ghét" Frapin bởi các mùi hương của nhà này không khiến tôi say lâu hơn 6 tiếng. Đóng mác eau de parfum, các sáng tạo nhà Frapin chỉ sống tươi vui trên da người xịt khoảng 6 tiếng. Muốn say tiếp, không có cách nào khác, chúng ta đành phải "tiếp nước" thôi.









   Chúng ta đã có một nhà nước hoa truyền thống chuyên chưng cất "rượu mùi" khiến người ta phải say tuý luý. Tiếp, để chọn một note rượu được ưu ái thăng hoa thành mùi hương nước hoa, có lẽ, rum xứng là ngôi sao. Chúng ta có tiếp một rum trong ly mojito lạnh toát, trẻ trung và bùng nổ mang tên Guerlain Homme của nhà Guerlain, hay một mùi rum+thuốc lá nhẹ nhàng lãng mạn mang tên Havana Vanille của L'Artisan Parfumeurs, hay mới lạ hơn, tôi muốn chúng ta cùng "nếm thử" vị rum lạ và đặc biệt của Madja Bekkali, mang tên Fusion Sacree Liu, tiếng Việt là Sự hoà hợp linh thiêng. Chọn rum làm "bản năng gốc", Fusion Sacree Liu phủ lên sự hoang dã này cà phê, hoa, gỗ. Mạnh bạo lúc đầu, dịu chát lúc sau, đôi lúc lại ngọt ngậy. Các note biến ảo, khiến cho mùi hương trở nên kì thú và khó đoán. Có dịp thử nhiều loại mùi rum, nhưng tôi kết luận, Sự hoà hợp linh thiêng là mùi rum giá trị và rất có gu cho một quý ông hào hoa.










   Rum ngửi lý thú, nhưng note rượu tôi mê, lại là whiskey. Và chúng ta có vị whiskey chân thật trong Pure Malt của Thierry Mugler. Ra đời vào năm 2009, Thierry Mugler có ý định để Pure Malt "sống" trong một năm, nhưng sau, vì Pure Malt thành công và được yêu thích vượt quá sự mong đợi, nên nhà Thierry quyết định gỡ bỏ mác Limited Edition ra khỏi mùi hương tôn vinh loại rượu tinh tế và mạnh mẽ này. Pure Malt lên da bạn, giống như người ta vô tình đổ cả chai whiskey ra phòng. Thơm lừng, nồng ấm, cay đê mê, không có vị khé của cồn, cũng không quá gắt. Pure Malt ngửi "tươi" và "vào thẳng vấn đề". Khoảng thời gian hai tiếng đầu là lúc Pure Malt thăng hoa. Sau khoảng thời gian đó, vị whiskey lịm dần, vị ngọt kiểu caramel lên ngôi. Tôi ước Pure Malt có thể giữ được vị whiskey tinh tế và bay bổng lâu hơn. Tuy nhiên, đây vẫn là mùi hương tẩm rượu độc đáo và nên thử, nếu bạn thích mùi whiskey. 









   Vodka, quen thuộc nhất, và không kém phần "nặng đô". Chúng ta có Ambre Russe của nhà nước hoa Parfum d'Empire. Xin được "cảnh báo":bạn uống vodka thấy khé cổ thế nào, thì Ambre Russe cũng sẽ khiến bạn "nóng rực" như thế. Vodka hùng dũng làm nền, và xuyên suốt có gỗ trầm, da thuộc, quế... có vị ngọt, có độ khô, kèm theo hơi cay nghi ngút. Tôi ưa "đổ" loại vodka nặng và nóng này lên da vào những ngày Hà Nội giá rét nhất. Tôi hít hà, thấy hừng hực sức sống, thấy mùa đông bớt ảm đạm hơn.









   Tuy không khoẻ bia rượu, nhưng tôi ưa hút thuốc. Đi bar, hay đi tụ tập bạn bè chiến hữu, rượu mà thiếu thuốc, nó cứ buồn buồn sao đó. Rượu chúng ta đã hòm hòm rồi. Giờ, có lẽ là lúc để hít hà chút xì gà thuốc lá nhỉ.

( to be continue ... )

Tuesday, August 27, 2013

ChQcQ smells the world part1: ... London có gì lạ? ...

    Có thể là đa cảm, nhưng mỗi khi đặt chân đến một nơi nào đó, tôi thường vương lại cảm giác gắn bó. Nơi nào cũng quen thuộc như nhà mình. Các thành phố tôi từng được đi qua, có lẽ London là nơi thân thiện, nhộn nhịp, tinh tế, và có gu nhất. Tất nhiên, tôi yêu cả Tokyo mỗi quận là một cá tính một màu sắc, hay Paris cổ kính nhưng quá tải và luộm thuộm, Seoul vồn vã và chỉ đẹp trên phim... Với London, tôi luôn cảm giác nhớ nhung nhiều hơn cả.


   Tôi đi, và có thói quen hít hà không khí ở mỗi nơi tôi đặt chân tới. Nhật thanh tịnh và hầu như không mùi. Seoul nồng nặc mùi gia vị tỏi ớt. Paris mùi "phức tạp", nhưng sành điệu. Moscow mùi sang hèn hỗn độn. London... có người nói lạnh lùng, gió và lạnh, không mùi. Tôi nghĩ khác. London. Tinh tế, lịch thiệp, và có gu. Mùi của sự cởi mở và khó rời...


   Tôi thích shopping ở London. Mặc nhiên, ai cũng biết London nhiều "đặc sản". Tất nhiên, tôi chả biết gì về bóng đá nên chả nói gì về thể thao ở đây. London có âm nhạc tinh tế không tạp nham, có Lush đồ tắm gội loè loẹt màu sắc ngào ngạt mùi thơm, có AllSaints quần áo phong cách phá cách bụi bặm ảnh hưởng nặng của Nhật, có Topman Topshop bình dân khắp nơi ưa chuộng, có Burberry thanh lịch tinh tế , có Belgo đồ hải sản tươi nhắm cùng các loại bia hảo hạng...mọi thứ đều "đẹp tươi ngon" hơn so với các nơi khác. Chủ quan tôi thấy vậy. Có lẽ một phần do tôi rất yêu London. Mà cũng có thể một phần người dân nơi đây cầu kì nên hẳn quần áo đồ ăn âm nhạc ở London bắt mắt đã tai cuốn hút hơn . Nếu có dịp shopping ở đây, hẳn bạn sẽ thấy London luôn dễ chịu, thân thiện, và cá tính.


   Và, London không chỉ quyến rũ mỗi thế. Bởi London còn có mùi thơm.


   Nếu hỏi London thơm như thế nào? Có lẽ, dễ dàng nhất, chúng ta nên nhắc đến cái tên Jo Malone. Nhà nước hoa này có sở thích "giản đơn" một cách xa xỉ, tức là sáng tạo ra cả dãy các mùi cologne dễ ngửi. Và người mua có thể ngửi liền lúc 10, 20, hay toàn bộ trên 30 mùi mà không bị choáng. "Thoáng tính" hơn, nếu ai rủng rỉnh, họ có thế mang về nhà vài chục mùi, rồi xịt mấy mùi liền lúc với nhau, trộn với nhau để ngưi ra mùi mới, đặc trưng riêng mình. Các mùi nước hoa thường được đặt tên một cách giản đơn, gần gũi với thiên nhiên như là Dưa Chuột, Hoa Hồng, Hoa Cam, Bưởi... Trong số trên 30 mùi man mát tươi vui ấy, tôi nhặt ra được một vài mùi là lạ, nhưng, chưa đủ là là để tạo nên một London lạ. Vậy nên, Jo Malone không phải là đích đến của chúng ta hôm nay. Tương tự vậy, Miller Harris đa phong cách, hay Floris cổ điển, hay Roja Dove xa xỉ... Chúng ta sẽ đi lướt qua một trung tâm London rộn rã quen thuộc ấy. Lùi dần những Big Ben, những Soho, những Buckingham... Trên chiếc xe bus 2 tầng đặc trưng Anh quốc, tôi đang dẫn bạn đến những khu đường phố vắng lặng hơn, dần ít khách du lịch, dần bớt các cửa hàng quần áo, dần bớt cờ phướn màu mè vui mắt. Chúng ta đang đến một con phố nhỏ, chuyên bán hoa. Bây giờ là 9 giờ sáng chủ nhật. Tại sao lại có thời gian ở đây? Bởi khu phố này sẽ hoàn toàn yên ắng nếu bạn đi vào các ngày khác, các giờ khác. Khu phố này, mang tên Columbia, chỉ "sống" thực sự từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều mỗi chủ nhật hàng tuần. Trên con phố nhỏ, có một cửa hiệu nhỏ xinh cổ kính mang tên Angela Flanders. Và đây chính là nơi tôi muốn dẫn bạn tới.


   Angela Flanders nằm phía nửa đầu con phố. Trên đường đi vào, bạn sẽ dễ dàng gặp người dân London dậy sớm vào ngày cuối tuần, rạng rỡ với bó hoa tươi trên tay. Hai bên đường, các shop bán hoa nho nhỏ và ngăn nắp. Tôi không biết tên cây cỏ, chỉ biết nhìn, ngắm, và trầm trồ. Chúng ta tiếp tục rảo bước. Thỉnh thoảng, xen vào các shop hoa nhỏ, là các của hàng deco hand-made, bán các loại thiệp giản đơn, các loại sổ,các đồ bày biện nhà cửa lọ hoa tranh vẽ... Đẹp mắt và...đắt. Chưa vào đến của hàng nước hoa, tôi đã ngửi ra mùi của sự yên bình và thảnh thơi.


   Angela Flanders là căn nhà nhỏ đánh số 96, gỗ xanh rậm, có cửa sổ rộng, bên trong bày biện gọn ghẽ các lọ nước hoa, sát cửa sổ là cửa ra vào. Shop nhỏ khiêm tốn, nếu không để ý, hoặc không biết, bạn sẽ dễ dàng đi qua.


    Bước vào nhà, tôi ngửi thấy mùi trà dịu nhẹ, rất Ăng-lê, sảng khoái và tươi tỉnh. Ngỡ tôi là khách du lịch ghé xem chơi, nhưng sau khi biết tôi ghé thăm shop có chủ đích, hai cô gái trông shop rất ngạc nhiên và hào hứng. Họ nói ngay cả người London, không phải ai cũng biết con phố hoa tuyệt đẹp này, và lại càng ít người biết đến Angela Flanders. Shop có một gian chính chuyên các mùi nước hoa. Và chúng ta đang đứng ở gian chính này. Tôi chỉ biết Angela Flanders nhờ đọc trên báo, một bài thông tin du lịch nào đó tôi không nhớ rõ. Tuyệt nhiên chưa bao giờ được thử các sáng tạo của bà, nên tôi hào hứng lắm. Cửa hàng nhỏ, độc lập, đúng nghĩa "hiếm", rất nhiều mùi hương. Và tôi bắt đầu khám phá.


    Nước hoa tên Earl Grey, ở nhà hay gọi là trà bá tước. Bản thân tôi sợ trà này, ít khi uống, vì khi nuốt vào bụng, tôi có cảm giác mùi quá sặc, hệt như nuốt một túi thơm vào bụng. Tuy nhiên, tôi thích gọi loại trà này cho...bạn bè mình. Họ uống, và tôi ngửi. Ngửi xa xa, Earl Grey, thơm một mùi thơm thanh lịch, lại có vị gì đó cuốn hút, nên tôi thích lắm. Nhiều nhà nước hoa đã "nhốt" hương Earl Grey vào lọ nước hoa. Tôi có dịp thử và không có nhiều ấn tượng. Angela, một nghệ sĩ London, làm nước hoa mùi trà đặc trưng London, khiến tôi hào hứng và hi vọng. Tôi thử Trà trên da. Vị trà cổ điển và chân thật lan toả. Mùi của một tách Earl Grey nóng và đặc. Nghi ngút khói. Dễ chịu, phảng phất hoa, thoang thoảng vị cam sảng khoái. Mùi hương hợp với quang cảnh khu phố và bản thân shop. Tôi mỉm cười mãn nguyện. Cuối cùng, mình đã có thể "hưởng thụ" Earl Grey mà không cần phải "nuốt túi thơm" vào bụng.


   Tôi dạo quanh căn phòng nhỏ. Ngắm nhìn những cái tên... Hoa Hồng, Huệ Tây Bạc Hà, Amber Đen, Gỗ Oud... và dừng lại ở Precious One, một cái tên đẹp, và khác biệt với những cái tên gỗ hoa quen thuộc. Mùi của Điều Vô Giá, hay Một Người Vô Giá, nghe lãng mạn, và ngập tràn yêu thương. " Bạn nên thử mùi này!", giọng một người phụ nữ, đậm vị Anh-Anh, khiến tôi giật mình. Angela Flanders đứng ở góc phòng. Tôi có thể đoán được ra đó là bà. Bởi chỉ có người sáng tạo ra một mùi hương mới có thể tự tin nói về người khác về mùi hương theo cách...dễ đi vào lòng người nhất. Tôi bất ngờ. Xem như chuyến đi của tôi thực sự giá trị. Bởi không chỉ có cơ hội thử các sáng tạo giá trị của một nhà nước hoa độc lập, mà còn được chủ của nhà nước hoa đó đón tiếp. Tôi mỉm cười, nghe lời bà, xịt thử Precious One lên cổ tay còn lại. Tôi nói với Angela, đây là mùi của một ngọn lửa, lấp lánh, ấm áp và tình cảm. Bà nói, tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp của mùi trên da bạn, còn trên da tôi, Precious One không sống động vậy, mà êm đềm và bền bỉ, nhiều hoa, và ít gỗ. Tôi nói, đây là một mùi rất khác những mùi còn lại mà tôi vừa ngửi qua của bà, bởi nó...có gỗ theo cách bớt cổ điển, và hoa theo cách bớt nữ tính, quấn qúit lấy nhau, rồi cháy thành cảm xúc, rất chân thật... Tôi bồng bềnh bởi sự chân thật của mùi hương ấy.


   Angela gói Earl Grey và Precious One vào tờ giấy màu đen thô ráp. Nước hoa của bà không có hộp. Bà có tặng thêm cho tôi một vài sample mà bà nghĩ sẽ "toả sáng" trên da tôi. Chúng tôi trò chuyện về dự định tới của bà, về London, về Việt Nam, về cửa hàng kế tiếp của bà, nơi đó người ta có thể đến vào các ngày trong tuần, chứ không được đặc biệt như của hàng ở con phố hoa. Bà dắt tôi vào gian phòng nhỏ, bán những túi thơm để người ta nhét vào va ly, vào tủ quần áo. Túi vải trắng, có thêu những hoạ tiết nhỏ bé, thoang thoảng mùi oải hương truyền thống thảnh thơi và thoáng đãng, mùi trà đậm chất Ăng-lê, mùi hoa cúc dịu dàng... Sau hai tiếng chìm đắm trong thế giới mùi hương khác biệt và giá trị của Angela, chúng tôi ôm hôn chào tạm biệt. Tôi chúc bà luôn khoẻ. Bà hứa với tôi lần ghé thăm tới, bà sẽ thêm sáng tạo mới để tôi nhớ tới bà hơn.


   Tôi coi Angela cùng của hàng nước hoa đẹp của bà là một đặc sản nhỏ của London, mà không phải ai cũng có duyên tìm đến. Bà tự pha chế nước hoa, rồi bán ở đó. Và người London, muốn kiếm tìm một mùi hương khác biệt và lịch lãm, sẽ chìm đắm cả buổi trong căn phòng nhỏ này. Như tôi, ngày hôm đó. Khi bên ngoài nắng và hoa tươi rói chói rọi, bên trong ấm cúng thơm lừng mùi nước hoa Earl Grey, hay là mùi Cotton, hay là mùi Oud, và đặc biệt là mùi Precious One nồng ấm và bồng bềnh.



Bạn thấy đấy, London không "đơn giản" chỉ có bóng đá, công nương.