Saturday, April 13, 2013

... Review: PG 25 Indochine: Mùi của ráng chiều ...



   Indochine, Đông Dương, tức bộ ba Lào-Cam-Việt, của PG, viết dài là Parfumerie Generale, đồng thời cũng là tên của nguời sáng lập, tài năng trẻ Pierre Guillaume . Indochine được đánh số 25. Trước đó, cũng không xa lạ với những con số, chúng ta biết có Le Labo. Các bạn còn nhớ chứ, mỗi mùi của Le Labo đều kèm theo một con số, tương ứng với số note được sử dụng trong một mùi. Với PG, con số tức la thứ tự. Và 25 là sáng tạo thứ 25 của PG.

   Nếu ai từng có cơ hội được hít hà các mùi hương của PG, hẳn sẽ nhận ra, Pierre có điểm gì đó tương đồng với Serge Lutens. Pierre thích sự ngọt ngào, quấn qúit. Pierre thích mật ọng. Các mùi hương của nhà này thường đi theo hướng Oriental, hoặc Gourmand, tức dạng mùi đồ ăn, ngửi là...ứa nước dãi.

   Indochine của PG là trường hợp đặc biệt. Trước tiên là từ cái tên. Người Pháp đặc biệt thích du lịch và tìm hiểu. Họ thích những vùng đất hoang sơ và giàu truyền thống. HỌ tò mò háo hức và yêu thích Đông Dương. Đông Dương được một parfumeur trẻ và tài tóm gọn vào một mùi hương. Khiến tôi đặc biệt tò mò. Tôi thử Indochine ở Paris. Nó là thứ mùi ngọt ngào mật ong không có gì mới lạ. Tôi thử đi thử lại. Ở Paris, Tôi không nhận ra được vẻ đẹp của nó như nhiều người ca tụng. Tôi quyết định sẽ xin một sample Indochine, và "mặc" Đông Dương tại Việt Nam. Tôi sử dụng liên tục trên 10 ngày. Ở các điều kiện khí hậu khác nhau. Ở Hà Nội khi gió rét co ro. Ở Sài Gòn nhiệt độ 26, 27 độ. Ở Nhật gió thổi phần phật dưới 15 độ C. Tôi dùng khi nhẩn nha ngồi cà phê bên kia đường là nhà thờ Lớn cổ kính và vừa vặn với một Hà Nội nhỏ xinh. Tôi dùng khi thực hiện chuyến bay xuyên đêm suốt sáng đến trưa mới đến điểm đỗ... Tôi không dứt được mùi hương này. Indochine bám riết lả lơi bấu víu. Mùi hương này tạo cho tôi một cảm giác rất lạ. Lạ mà quen...



   Indochine khởi đầu trên da bạn bởi mùi mật ong ngọt ngào và trong suốt. Rất cuốn hút, không bị "khai" hay khé. Mơn man xung quanh bạn. Bình yên và dễ chịu. Và loại mật ong tinh tuý này sẽ là note chính, xuyên suốt cuộc hành trình sâu lắng,và khó quên. Nó tựa như cảm giác của những tia nắng mới của đầu ngày lan toả. Bắt đầu từ làn da bạn. Hơi ấm nóng. Sau đó soi rọi đến cảnh vật xung quanh bạn. Vị ấm nóng dịu nhẹ dần, và lan toả khi những tia nắng bao phủ cả một vùng. Bạn mở mắt. Đâu đó thoảng qua mùi gỗ được nắng ấm ve vuốt sực lên the the khô khô. Yên ắng, bình lặng. Vị khói quyện chút ngọt ngào từ đâu đó đẩy đưa qua lại. Và bạn mơn man theo cảm xúc đó. Cảm xúc của một ngày rất lạ. Một nơi rất lạ. Nhưng bạn không thấy sợ cái sự lạ lẫm ấy. Bởi dường như, bạn đã từng thuộc về nơi ấy rồi ...

   Cảm giác thử Indochine trên da ở nhà rất rất khác với Indochine ở Paris. Ở nhà, tôi nhận ra Indochine nhiều gỗ hơn, không chỉ honey nguyên chất. Ở nhà, tôi nhận ra Indochine có khói lan toả, có sự yên bình, có màu của nắng ở opening note màu của ráng chiều ở drydown... Indochine vương vấn... Lạ mà quen...




   Indochine trên da tôi "sống" rất tốt. Tôi cảm nhận được, đây không phải là loại mùi quá đậm đặc các note. Tuy nhiên, một vài note cơ bản hoà quyện quấn qúit lấy nhau tạo nên một mùi hương phảng phất và khó quên...




   Tổng hợp lại:

   PG Indochine: 4/5

   Độ bám mùi: 4/5

   Độ toả mùi: 3,5/5

   Sự phát triển của các note: 2,5/5
   

Friday, April 5, 2013

... Review: Can Amouage Beloved Man be loved? ...

   Một cái tên lãng mạn, nghe đáng yêu, từ Amouage, mang tên Beloved, bản dành cho nam giới, ra vào đầu năm nay, được bán rất hạn chế, với cái giá cũng rất hạn chế người mua, 425 đô cho một lọ 100ml.

   Vậy, Beloved Man có đáng để được yêu không?

   Nếu bản Beloved Woman, ra đời cách Beloved Man hơn một năm về trước, là một mùi hồng màu hồng lãng mạn và đẹp, đằm thắm nhưng không uỷ mị; thì Beloved Man có màu xám đen, khô quéo, và vô vị.

   Nếu bạn hỏi tôi Beloved Man có đáng để được yêu không? Tôi sẽ trả lời thẳng thừng là " Không! Không đáng chút nào." Nếu hỏi tôi rằng không yêu cũng được, nhưng liệu có "like" được không, tôi sẽ tần ngần một chút, rồi trả lời là " Không. Không thể like ..." Và tôi sẽ thở dài... Bởi vì...

   Tôi yêu Amouage. Tôi có đầy đủ các mùi nam của nhà nước hoa theo phong cách giao thoa giữa phương đông nặng sâu huyền bí với phương tây thoáng đãng bay bổng. Thậm chí, tôi còn sở hữu một vài mùi Amouage nữ, bởi các mùi nữ của Amouage ngửi cũng rất hay và giá trị. Tôi thấy vậy. Love is blind. Tôi là thế. Hồi Interlude Man mới ra, tôi gần như cuống cuồng sốt ruột đến không thể kiềm chế, tôi blind buy luôn Interlude, vì tôi tin Amouage sẽ không làm tôi thất vọng. Và đúng thế. Interlude với tôi, là sáng tạo đẹp và giá trị mà Amouage dành tặng những người yêu mùi hương.

   Tôi háo hức theo dõi thông tin Beloved Man hàng ngày, chờ đợi từng ngày, tìm đọc những cảm nhận sớm nhất về Beloved Man. Với Amouage, việc bạn đọc note rồi tưởng tượng ra mùi, thường là...sai lầm. Tôi nhận được sample Beloved Man từ rất sớm. Sample đó, tôi sử dụng được khoảng 6 lần, mỗi lần từ 2 đến 3 xịt. Tôi xịt ở thời tiết Hà Nội những ngày giá rét cực rét buốt. Tôi đã có chút gợn lòng buồn buồn. Một vài tháng sau, tôi thử lại Beloved Man ở Hongkong, ở điều kiện khí hậu mát mẻ trên dưới 23 độ C. Cũng không khá khẩm hơn. Và tôi quyết định viết một vài cảm nhận về một mùi đắt tiền nhưng vô vị nhất của Amouage mà tôi từng được ngửi.

   Tôi xịt 2 hơi Amouage ở vị trí hai bên bắp tay. Không biết bạn thế nào, chứ tôi có sở thích rắc hạt tiêu vào món ăn khi mới nấu xong.Thơm lừng, ấm nóng. Tuy nhiên, có đôi lúc, vô tình bỏ hạt tiêu hơi quá đà, mùi bốc lên nhức mũi, thế nào tôi cũng bị hắt xì hơi. Đến là khó chịu. Và opening notes của Amouage khiến tôi hắt xì khó chịu theo cách đó. Nó không phải là kiểu opening notes truyền thống của Amouage mà bạn từng biết. Ở Beloved Man, nó không ra mỏng, cũng không ra đậm đà. Nó là hạt tiêu rắc quá đà. Cay và khô quéo. Vị cay nồng ấy, trộn với da thuộc, với chút gỗ. Ngửi xa, bạn sẽ thấy màu xám, toàn hạt tiêu. Gần hơn, bạn thấy có vị cay the vị da thuộc trộn tiêu. Ngửi sát, bạn nhận ra vị cay the có thêm vị xanh của cỏ cây của gỗ. Sau khoảng 30 phút tiêu rắc quá đà, bạn nhận ra vẫn nồng nặc mùi tiêu, nhưng có dịu nhẹ đi chút, có thêm vị the the khô khô trộn vào. Hạt tiêu, da thuộc, và gỗ. Mùi khô, cay, hắc. Tôi nhớ lần trước ở Hongkong, thời tiết khoảng 23 độ C như tôi đã kể, tôi tắm xong, xịt 2 hơi Beloved Man ở hai bên bắp tay, và khoảng 1 tiếng sau, tôi bước vào tàu điện ngầm. Tàu phóng đi. Người phụ nữ đứng cạnh tôi hắt xì hơi vài ba cái. Tôi hiểu lý do tại sao. Rõ xấu hổ. Vậy là Beloved Man không phù hợp khi bạn muốn chọn một mùi để dùng hàng ngày. Tuy nhiên, để dùng vào những dịp trọng đại, tôi nghĩ tôi sẽ không chọn loại mùi làm chưa tới này của Amouage. Nó không ra lãng mạn, không ra quyền lực, cũng không ra sáng tạo, không ra làm sao cả... Nó giống như kiểu show-off không đúng lúc đúng chỗ. Nó là loại mùi, có thể bạn xịt, người ta sẽ nhớ tới bạn, nhưng không hẳn là nhớ theo kiểu có thiện cảm đâu. Tôi nghĩ vậy.

   Drydown của Beloved Man, có vẻ dễ chịu và nịnh mũi hơn, lãng đãng nhẹ nhàng tôi nhận ra phe phẩy chút da thuộc, vẫn còn chút hạt tiêu, ngửi hơi phấn phấn hoa hoa lại hơi man mát , nhưng vẫn nồng nồng, lại chút đỉnh kem kem... Và cứ thế, Beloved lịm dần...




























   Amouage nổi tiếng bởi các mùi hương đều có độ bám toả mùi tốt một cách đáng ngạc nhiên. Tuy vậy, với Beloved Man, nó hơi trái khoáy chút. Nếu xịt dưới 3 xịt, khoảng bốn tiếng sau, chỉ những ai có ý định "quấy rối" bạn, đứng sát sàn sạt bên bạn, mới có thể ngửi thấy. Nếu "dũng cảm" xịt nhiều hơn 5 hơi, khoảng trên dưới 90 phút đầu, tôi nghĩ chính bạn sẽ không chịu nổi mùi của bản thân bạn.

   Beloved Man giống kiểu cảm xúc dạt dào đến mức cuồng dại lúc đầu, nhưng sau đó thì nhạt nhoà một cách nhanh chóng, để cuối cùng, chỉ là chút gợi nhớ vẩn vơ có cũng được chẳng có có khi lại tốt hơn...

   Tổng hợp lại:
   Amouage Beloved Man: 2/5
   Độ bám mùi: 2,5/5
   Độ toả mùi: 2,5/5
   Sự phát triển của các note: 2/5

Tuesday, April 2, 2013

... Review: Sáng tạo mới của Serge Lutens: la Fille de Berlin ...




  •    ... Hẳn là Serge thích hoa hồng, rất thích hoa hồng. Trong bộ nước hoa của ông, tính đến thời điểm hiện tại, đã có 3 mùi hồng khác nhau. Mùi hồng tối và dày Rose de Nuit, mùi hồng sáng và "chua" Sa Majeste la Rose. Và giờ là mùi hồng đỏ thắm mang tên la Fille de Berlin, mùi của Cô gái từ Berlin. Serge hứa hẹn, đây là mùi duy nhất trong năm 2013 mà ông "xuất xưởng". Tôi không tin vậy. Tuy nhiên, có thể hiểu, ý Serge muốn ám chỉ, đây là mùi hương ông cùng cộng sự lâu năm, parfumeur Christopher Sheldrake dành nhiều tâm huyết và cảm hứng để sáng tạo nên. 

  •    Cô gái đến từ Berlin có gì để Serge phải chú ý, bị ám ảnh? Cô ấy tìm đến Serge kèm theo thông điệp gì? Hay Serge lặn lội từ Paris tìm đến Berlin để tìm gặp cô ấy? Thường thì Serge không nói gì nhiều về mùi hương của mình. nhưng với FdB, Serge dành nhiều ưu ái. Ông nói nhiều trên các bài báo về nước hoa, trên youtube. Tất nhiên, không phải là kiểu nói PR cốt để bán chạy hàng thông thường, nào là đỉnh cao quyến rũ đỉnh cao đằm thắm hay đỉnh cao mát mẻ... Serge kể rất dài, dài dòng... về sự ra đời của FdB. Đại loại, đây là mùi hương lấy ý tưởng từ những phụ nữ Đức kiên cường chống chọi và vươn lên trong thời chiến. Ngắn gọn thế. Chúng ta sẽ không đào sâu thêm về lịch sử cũng như chính trị hay chiến tranh ở đây.

  •    Serge gọi đây là mùi hồng, loại hồng có gai, và chớ có đùa giỡn.

  •    Tôi gọi đây là mùi hồng, loại hồng nở khoe sắc đỏ, rực sức sống, thân xanh, lá xanh. Bông hồng vươn lên trong nắng và gió, đội đống đổ nát hoang vu mà hứng ánh mặt trời. Tôi cũng không để ý hồng này có gai hay không. Tôi chỉ biết. Bông hồng ở đó, căng tràn nhựa sống, một mình, nhưng không cô độc. Đẹp, không kiểu kiều diễm hoa lá cành, mà đẹp bởi sự độc lập và không khuất phục.

  •    Thực tế, mầu nước của FdB không bí hiểm như trong cái hình quảng cáo, nó từa tựa các màu nước hoa thông thường khác. Tôi cầm cái lọ, rút cái nắp, đưa nhẹ lên mũi, đẩy đưa qua lại. Hít nhẹ. Một mùi hồng. Nhẹ nhàng. Tất nhiên. Khá là nữ.

  •    Tôi xịt lên cổ tay phải. Hai xịt. Mùi hồng lan toả. Ngửi là biết hoa hồng. Nhưng không "bà lão" ngửi kiểu khai khai, cũng không "thôn nữ" kiểu phấn phấn. Nó là mùi hồng đỏ thắm, ngửi tươi, không gắt, không chua, lại man mát. 20 phút đầu, mùi hồng kiểu ấy lan toả, tương đối nữ. Tôi chờ đợi. Mùi hồng bớt "hồng", giờ, lại có chút xanh. Mùi rất "tươi", lại có vị lành lạnh, hệt như hoa hồng buổi sáng còn đọng chút sương đêm. Cảm giác giống như đang ngửi một bông hoa hồng nở đỏ thắm trong khí trời rười rượi. FdB, sau khoảng 30 phút "hồng", giờ chuyển đến phần mùi chính, rất rất cuốn hút. Bạn sẽ không còn nhận thấy mùi này nữ nữa. Bạn cũng sẽ không nhận ra đây là mùi hoa hồng, nếu bạn ngửi một cách qua loa. Bạn ngửi thấy ở FdB, mùi của nắng và gió chan hoà, mùi của cát khô từ đâu đó thổi tới, mùi của những cánh hoa hồng thoang thoảng dễ chịu. Đôi lúc sẽ thấy khó diễn tả những gì mình cảm nhận... Chỉ biết rằng, tôi muốn được gần hơn nữa với Cô gái đến từ Berlin. Ở cô, tôi nhận thấy sự tự do không ràng buộc, sự lạc quan toả sáng bừng. Và, tôi muốn được gần gũi cô thêm chút nữa...

  •    Chúng ta có quá nhiều mùi hồng, tương đối nhiều mùi hồng hấp dẫn. Và, Serge đã tặng thêm cho chúng ta một mùi hồng đúng nghĩa, không cầu kì quái lạ, cũng không chuẩn mực nhàm chán. La Fille de Berlin, tôi nghĩ tôi cần phải có cô...




  •    Tổng hợp lại:

  •    Serge Lutens la Fille de Berlin: 4/5

  •    Độ bám mùi: 3,5/5

  •    Độ toả mùi: 3,5/5

  •    Sự phát triển của các note: 3/5
Warning:  Tôi đã "sai lầm" khi nói màu của La Fille de Berlin từa tựa màu của các nước hoa khác. Bằng chứng là tôi đã vô tình mặc một chiếc sơ mi trắng nhưng lại phơn phớt màu...hồng đi làm, chỉ vì quá yêu la Fille ...