Tuesday, August 27, 2013

ChQcQ smells the world part1: ... London có gì lạ? ...

    Có thể là đa cảm, nhưng mỗi khi đặt chân đến một nơi nào đó, tôi thường vương lại cảm giác gắn bó. Nơi nào cũng quen thuộc như nhà mình. Các thành phố tôi từng được đi qua, có lẽ London là nơi thân thiện, nhộn nhịp, tinh tế, và có gu nhất. Tất nhiên, tôi yêu cả Tokyo mỗi quận là một cá tính một màu sắc, hay Paris cổ kính nhưng quá tải và luộm thuộm, Seoul vồn vã và chỉ đẹp trên phim... Với London, tôi luôn cảm giác nhớ nhung nhiều hơn cả.


   Tôi đi, và có thói quen hít hà không khí ở mỗi nơi tôi đặt chân tới. Nhật thanh tịnh và hầu như không mùi. Seoul nồng nặc mùi gia vị tỏi ớt. Paris mùi "phức tạp", nhưng sành điệu. Moscow mùi sang hèn hỗn độn. London... có người nói lạnh lùng, gió và lạnh, không mùi. Tôi nghĩ khác. London. Tinh tế, lịch thiệp, và có gu. Mùi của sự cởi mở và khó rời...


   Tôi thích shopping ở London. Mặc nhiên, ai cũng biết London nhiều "đặc sản". Tất nhiên, tôi chả biết gì về bóng đá nên chả nói gì về thể thao ở đây. London có âm nhạc tinh tế không tạp nham, có Lush đồ tắm gội loè loẹt màu sắc ngào ngạt mùi thơm, có AllSaints quần áo phong cách phá cách bụi bặm ảnh hưởng nặng của Nhật, có Topman Topshop bình dân khắp nơi ưa chuộng, có Burberry thanh lịch tinh tế , có Belgo đồ hải sản tươi nhắm cùng các loại bia hảo hạng...mọi thứ đều "đẹp tươi ngon" hơn so với các nơi khác. Chủ quan tôi thấy vậy. Có lẽ một phần do tôi rất yêu London. Mà cũng có thể một phần người dân nơi đây cầu kì nên hẳn quần áo đồ ăn âm nhạc ở London bắt mắt đã tai cuốn hút hơn . Nếu có dịp shopping ở đây, hẳn bạn sẽ thấy London luôn dễ chịu, thân thiện, và cá tính.


   Và, London không chỉ quyến rũ mỗi thế. Bởi London còn có mùi thơm.


   Nếu hỏi London thơm như thế nào? Có lẽ, dễ dàng nhất, chúng ta nên nhắc đến cái tên Jo Malone. Nhà nước hoa này có sở thích "giản đơn" một cách xa xỉ, tức là sáng tạo ra cả dãy các mùi cologne dễ ngửi. Và người mua có thể ngửi liền lúc 10, 20, hay toàn bộ trên 30 mùi mà không bị choáng. "Thoáng tính" hơn, nếu ai rủng rỉnh, họ có thế mang về nhà vài chục mùi, rồi xịt mấy mùi liền lúc với nhau, trộn với nhau để ngưi ra mùi mới, đặc trưng riêng mình. Các mùi nước hoa thường được đặt tên một cách giản đơn, gần gũi với thiên nhiên như là Dưa Chuột, Hoa Hồng, Hoa Cam, Bưởi... Trong số trên 30 mùi man mát tươi vui ấy, tôi nhặt ra được một vài mùi là lạ, nhưng, chưa đủ là là để tạo nên một London lạ. Vậy nên, Jo Malone không phải là đích đến của chúng ta hôm nay. Tương tự vậy, Miller Harris đa phong cách, hay Floris cổ điển, hay Roja Dove xa xỉ... Chúng ta sẽ đi lướt qua một trung tâm London rộn rã quen thuộc ấy. Lùi dần những Big Ben, những Soho, những Buckingham... Trên chiếc xe bus 2 tầng đặc trưng Anh quốc, tôi đang dẫn bạn đến những khu đường phố vắng lặng hơn, dần ít khách du lịch, dần bớt các cửa hàng quần áo, dần bớt cờ phướn màu mè vui mắt. Chúng ta đang đến một con phố nhỏ, chuyên bán hoa. Bây giờ là 9 giờ sáng chủ nhật. Tại sao lại có thời gian ở đây? Bởi khu phố này sẽ hoàn toàn yên ắng nếu bạn đi vào các ngày khác, các giờ khác. Khu phố này, mang tên Columbia, chỉ "sống" thực sự từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều mỗi chủ nhật hàng tuần. Trên con phố nhỏ, có một cửa hiệu nhỏ xinh cổ kính mang tên Angela Flanders. Và đây chính là nơi tôi muốn dẫn bạn tới.


   Angela Flanders nằm phía nửa đầu con phố. Trên đường đi vào, bạn sẽ dễ dàng gặp người dân London dậy sớm vào ngày cuối tuần, rạng rỡ với bó hoa tươi trên tay. Hai bên đường, các shop bán hoa nho nhỏ và ngăn nắp. Tôi không biết tên cây cỏ, chỉ biết nhìn, ngắm, và trầm trồ. Chúng ta tiếp tục rảo bước. Thỉnh thoảng, xen vào các shop hoa nhỏ, là các của hàng deco hand-made, bán các loại thiệp giản đơn, các loại sổ,các đồ bày biện nhà cửa lọ hoa tranh vẽ... Đẹp mắt và...đắt. Chưa vào đến của hàng nước hoa, tôi đã ngửi ra mùi của sự yên bình và thảnh thơi.


   Angela Flanders là căn nhà nhỏ đánh số 96, gỗ xanh rậm, có cửa sổ rộng, bên trong bày biện gọn ghẽ các lọ nước hoa, sát cửa sổ là cửa ra vào. Shop nhỏ khiêm tốn, nếu không để ý, hoặc không biết, bạn sẽ dễ dàng đi qua.


    Bước vào nhà, tôi ngửi thấy mùi trà dịu nhẹ, rất Ăng-lê, sảng khoái và tươi tỉnh. Ngỡ tôi là khách du lịch ghé xem chơi, nhưng sau khi biết tôi ghé thăm shop có chủ đích, hai cô gái trông shop rất ngạc nhiên và hào hứng. Họ nói ngay cả người London, không phải ai cũng biết con phố hoa tuyệt đẹp này, và lại càng ít người biết đến Angela Flanders. Shop có một gian chính chuyên các mùi nước hoa. Và chúng ta đang đứng ở gian chính này. Tôi chỉ biết Angela Flanders nhờ đọc trên báo, một bài thông tin du lịch nào đó tôi không nhớ rõ. Tuyệt nhiên chưa bao giờ được thử các sáng tạo của bà, nên tôi hào hứng lắm. Cửa hàng nhỏ, độc lập, đúng nghĩa "hiếm", rất nhiều mùi hương. Và tôi bắt đầu khám phá.


    Nước hoa tên Earl Grey, ở nhà hay gọi là trà bá tước. Bản thân tôi sợ trà này, ít khi uống, vì khi nuốt vào bụng, tôi có cảm giác mùi quá sặc, hệt như nuốt một túi thơm vào bụng. Tuy nhiên, tôi thích gọi loại trà này cho...bạn bè mình. Họ uống, và tôi ngửi. Ngửi xa xa, Earl Grey, thơm một mùi thơm thanh lịch, lại có vị gì đó cuốn hút, nên tôi thích lắm. Nhiều nhà nước hoa đã "nhốt" hương Earl Grey vào lọ nước hoa. Tôi có dịp thử và không có nhiều ấn tượng. Angela, một nghệ sĩ London, làm nước hoa mùi trà đặc trưng London, khiến tôi hào hứng và hi vọng. Tôi thử Trà trên da. Vị trà cổ điển và chân thật lan toả. Mùi của một tách Earl Grey nóng và đặc. Nghi ngút khói. Dễ chịu, phảng phất hoa, thoang thoảng vị cam sảng khoái. Mùi hương hợp với quang cảnh khu phố và bản thân shop. Tôi mỉm cười mãn nguyện. Cuối cùng, mình đã có thể "hưởng thụ" Earl Grey mà không cần phải "nuốt túi thơm" vào bụng.


   Tôi dạo quanh căn phòng nhỏ. Ngắm nhìn những cái tên... Hoa Hồng, Huệ Tây Bạc Hà, Amber Đen, Gỗ Oud... và dừng lại ở Precious One, một cái tên đẹp, và khác biệt với những cái tên gỗ hoa quen thuộc. Mùi của Điều Vô Giá, hay Một Người Vô Giá, nghe lãng mạn, và ngập tràn yêu thương. " Bạn nên thử mùi này!", giọng một người phụ nữ, đậm vị Anh-Anh, khiến tôi giật mình. Angela Flanders đứng ở góc phòng. Tôi có thể đoán được ra đó là bà. Bởi chỉ có người sáng tạo ra một mùi hương mới có thể tự tin nói về người khác về mùi hương theo cách...dễ đi vào lòng người nhất. Tôi bất ngờ. Xem như chuyến đi của tôi thực sự giá trị. Bởi không chỉ có cơ hội thử các sáng tạo giá trị của một nhà nước hoa độc lập, mà còn được chủ của nhà nước hoa đó đón tiếp. Tôi mỉm cười, nghe lời bà, xịt thử Precious One lên cổ tay còn lại. Tôi nói với Angela, đây là mùi của một ngọn lửa, lấp lánh, ấm áp và tình cảm. Bà nói, tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp của mùi trên da bạn, còn trên da tôi, Precious One không sống động vậy, mà êm đềm và bền bỉ, nhiều hoa, và ít gỗ. Tôi nói, đây là một mùi rất khác những mùi còn lại mà tôi vừa ngửi qua của bà, bởi nó...có gỗ theo cách bớt cổ điển, và hoa theo cách bớt nữ tính, quấn qúit lấy nhau, rồi cháy thành cảm xúc, rất chân thật... Tôi bồng bềnh bởi sự chân thật của mùi hương ấy.


   Angela gói Earl Grey và Precious One vào tờ giấy màu đen thô ráp. Nước hoa của bà không có hộp. Bà có tặng thêm cho tôi một vài sample mà bà nghĩ sẽ "toả sáng" trên da tôi. Chúng tôi trò chuyện về dự định tới của bà, về London, về Việt Nam, về cửa hàng kế tiếp của bà, nơi đó người ta có thể đến vào các ngày trong tuần, chứ không được đặc biệt như của hàng ở con phố hoa. Bà dắt tôi vào gian phòng nhỏ, bán những túi thơm để người ta nhét vào va ly, vào tủ quần áo. Túi vải trắng, có thêu những hoạ tiết nhỏ bé, thoang thoảng mùi oải hương truyền thống thảnh thơi và thoáng đãng, mùi trà đậm chất Ăng-lê, mùi hoa cúc dịu dàng... Sau hai tiếng chìm đắm trong thế giới mùi hương khác biệt và giá trị của Angela, chúng tôi ôm hôn chào tạm biệt. Tôi chúc bà luôn khoẻ. Bà hứa với tôi lần ghé thăm tới, bà sẽ thêm sáng tạo mới để tôi nhớ tới bà hơn.


   Tôi coi Angela cùng của hàng nước hoa đẹp của bà là một đặc sản nhỏ của London, mà không phải ai cũng có duyên tìm đến. Bà tự pha chế nước hoa, rồi bán ở đó. Và người London, muốn kiếm tìm một mùi hương khác biệt và lịch lãm, sẽ chìm đắm cả buổi trong căn phòng nhỏ này. Như tôi, ngày hôm đó. Khi bên ngoài nắng và hoa tươi rói chói rọi, bên trong ấm cúng thơm lừng mùi nước hoa Earl Grey, hay là mùi Cotton, hay là mùi Oud, và đặc biệt là mùi Precious One nồng ấm và bồng bềnh.



Bạn thấy đấy, London không "đơn giản" chỉ có bóng đá, công nương.

Friday, August 23, 2013

... Chiêm nghiệm khác về Havana Vanille của L'Artisan Parfumeur ...



Một Havana Vanille khác, đọc "ứa nuớc miếng", của cô em gái Quỳnh Chi 






   Ngày xưa, cách đây vài năm, tôi có cơ hội được thử 1 vial be bé xinh xinh có tên là Vaniilla của nhà L'artisant, và được giới thiệu là mùi này đã dừng sản xuất, thay bằng 1 tên mới, Havana Vanille. Cái lần thử đó tôi bị ấn tượng mạnh, vừa chấm 1 chút ra tay tôi đã bị mùi rượu, mùi mạch nha và vanilla áp đảo, thứ mùi quánh chặt, đầy cá tính. Rất khác lạ với những mùi designer tôi vẫn thường tiếp xúc. Tuy nhiên, chỉ sau nửa tiếng, thứ mùi hay ho đó biến mất trên da tôi, thay thế bằng 1 lớp hương phấn phấn ngầy ngậy. Tôi buồn chán hẳn, sở dĩ cũng 1 phần do da tôi hay có xu hướng làm phấn hóa và ngậy hóa 1 số mùi hương.

   Thế rồi bạn tôi mời tôi test Havana Vanille, cũng khá lâu rồi, mà vì nỗi buồn phấn hóa ấy tôi cứ chần chừ, chần chừ. Tôi sợ sẽ lại thất vọng. Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn chưa ngửi Havana.

   Rồi 1 ngày, L'artisant sale. Và Vanille Absolument là cái tên được nêu ra, phiên bản sau của HV. Có người bảo, bản sau này không hay bằng HV, tôi lại chần chừ. Nhưng cái giá 24bảng cho 1 chai 50ml của nhà LA quá hấp dẫn. Vả lại, tôi cũng dễ xiêu lòng trước vaniila. Tôi quyết định xuống tay. Thật kì cục, đúng là đôi khi người ta dễ bị mua chuôc bới những thứ rẻ Thêm 6 bảng cho chuyến chu du từ Pháp sang Anh trong vòng đúng 1 ngày. Ngoài lề chút, tôi thích nhà L'A ở chỗ chấp nhận ship cao nhưng ship cực nhanh,kể cả ship thẳng từ Pháp về VN.

   Tôi bắt đầu chiêm nghiệm VA... 1 điều tôi phiền lòng ngay sau khi xịt là tia xịt quá to, nước chảy ra ròng ròng. Tôi lo lắng soi kỹ xem chai có bị nứt trong quá trình vận chuyển không. Điều thứ hai sau khi xịt là tôi suýt thất vọng vì mùi hương quá nhẹ, quá mỏng mảnh. Tuy nhiên, sau nửa tiếng thì tôi rút lại nhận định trên. Làn hương ấm dần, ấm dần 1 cách từ từ, và sau 45 phút, nó hoàn chỉnh. Tôi ngửi thấy mùi của vanilla extract, thứ hương vanilla hình thành từ việc ngâm quả vanilla khô trong rượu vodka. Đó là lý do vì sao tôi ghép tấm ảnh VA với chiếc bánh choux tôi làm. Vì mỗi khi dùng VA tôi lại nhớ đến hương vị của nó. Bạn đã từng quen với những chiếc bánh bán đầy trên phố, ngọt đậm vị của đường, gắt và khé, vị vanilla công nghiệp ngọt lừ, thứ bột rẻ tiền khô khô. Nếu bạn tự làm, bạn sẽ thấy hoàn toàn khác. Thứ Vanilla khô ngâm trong rượu trong ít nhất là 2 tháng, để sau 1 năm càng thơm đậm. Vị của 1 chút gỗ khô, 1 chút ngậy, 1 chút rượu quện vào nhau. Nó làm cho miếng bánh bạn làm mềm mượt, thơm 1 cách quyến rũ. VA cũng mang lại cho bạn cảm giác như vậy. Ko phải thứ rượu quện với với mạch nha và vanilla quánh đặc đầy mê hoặc, VA là 1 sự tươi mới, fresh, cảm giác như bạn hân hoan thử 1 mẻ bánh choux mới làm vậy. Cắn 1 miếng, cảm nhận vì mềm mỏng của vỏ bánh, chạm vào lớp nhân kem custard mềm mượt, ngầy ngậy rồi bạn bạn thấy vị vanilla tràn ngập trong miệng. Ko ngọt gắt, cứ thanh thanh, trơn mượt, ăn 1 miếng lại phải ăn thêm. Ai đã quen với Jour de Fete cũng của L'A thì đây, VA là 1 phiên bản Jour de Fete mới, không có hạnh nhân thôi. Tôi gần như không  ngửi thấy vị rượu trong VA, có chăng đó là vị của vanilla extract, tức là thứ vanilla ngâm trong rượu, đã khử hết mùi cồn chỉ còn hương vanilla. VA lưu luyến trên da tôi 1 cách hoàn hảo, không phấn hóa, càng ngửi càng say mê, phảng phất phảng phất. Tôi yêu những mùi hương như thế...

   Nước hoa cũng như làm bánh, đòi hỏi sự chiêm nghiệm. Chiếc choux cream tôi làm hỏng mất 2 lần đầu, bỏ bẵng cho đến 2 năm mới bắt tay làm lại, tỉ mẩn từng chút 1, và không uổng công, tôi thành công. Nước hoa cũng vậy, ngày mới chạm vào niche tôi hồ hởi đưa ra những nhận định, những cảm nhận của mình, rồi đến giờ, khi cùng niche hơn 3 năm, tôi thấy mình cần e dè 1 chút khi nhận định 1 mùi hương. Thứ tôi viết cho bạn trên đây, là những cảm nhận của tôi về VA trong buổi đầu, rất xin lỗi vì không mô tả được nhiều, vì trong đầu tôi vẫn chỉ đang ngập tràn dư vị của vanilla như vậy, hãy để tôi chiêm nghiệm 1 thời gian. Hẹn bạn lúc đó nhé, tôi sẽ mạn đàm với bạn thêm.

Thursday, August 22, 2013

... Đàn ông hảo ngọt ...


( bài viết viết cho Mann Up http://tapchi-mannup.com/dan-ong-hao-ngot/ )


   Cô bạn tôi kết luận vậy. Trước đó, cô đã kịp "bồi": " Đàn ông các cậu chả bao giờ lớn được, hệt như trẻ con. Chiều quá là hư. Đã thế còn hảo ngọt." Tôi chỉ mỉm cười hài hước. Nếu tranh cãi, hoá ra tôi "trẻ con" sao? Nhường phụ nữ những cái nhỏ nhặt. Đó là kinh nghiệm của tôi. Chỉ những cái to lớn, tôi mới cần giành phần quyết định. Với phụ nữ, cơ bản, để họ hạnh phúc, kể ra cũng không phức tạp như nhiều người vẫn...lầm tưởng. Ngoài lề chút, gu của cô là chicken boy, tức các hot boy nhỏ tuổi. Còn tôi, tôi thích "lái máy bay". Tuy nhiên, các bạn đừng trổ tài Conan suy đoán, chúng tôi thuần chất bạn bè thôi. Thề đấy! Giờ, tôi không lạc đề nữa, cùng quay lại chủ đề của chúng ta ngày hôm nay: Đàn ông hảo ngọt.


   Đã từng có thời kì, một mùi nam quyến rũ được định nghĩa là một mùi mạnh bạo, thậm chí "lông lá". Mùi của da thuộc, mùi của nhựa cây. Ngửi rậm rạp, ngai ngái, "già", và in-your-face, tức là xịt cái là xông thẳng vào mặt vào mũi bạn. Thời kì đó, vào những năm 60-70-80 của thiên niên kỉ trước, người đàn ông "ngửi" phải thật phong trần, thật "dày dặn". Mùi hương phải nặng nề và gai góc như một cuộc thám hiểm.


   Dần dà, những chuyến đi khám phá trở nên hoài cổ, người đàn ông bớt lông lá hơn, bớt đi xa hơn. Chúng ta gần hơn với người phụ nữ của mình. Chúng ta nhạy cảm hơn. Chúng ta trẻ trung hơn. Và chúng ta cũng lả lơi bay bướm hơn. Chúng ta biết cách "thả" những lời ngọt ngào. Thật nguy hiểm, khi những lời ngọt ngào được tẩm lớp hương ngọt ngào.


   Dòng mùi hương mới mẻ, mang tên Gourmand, Đồ Ăn, ra đời.


   Gourmand, đơn giản để hiểu, là những mùi hương có note chủ đạo là đồ ăn, tức là ngửi sẽ khiến bạn "cồn cào", ứa nước miếng, khiến bạn thèm, để bạn đói. Gourmand khác dòng Spicy bởi, Spicy có thể ngửi cay của hạt tiêu. Hạt tiêu, người ta có thể cho vào đồ ăn, làm cho đồ ăn thơm ngon hơn, nhưng nếu ngửi riêng chỉ tiêu, nếu ai thấy đói hay cồn cào, thì tôi... khâm phục.


   Gourmand là những note ngọt ngào đúng nghĩa: mùi kẹo ngọt truyền thống đơn thuần, là chocolat khó cưỡng, là caramel ngọt say, là vanille đa diện, là ca cao mịn màng... Toàn những thứ khiến con người mê mẩn, đặc biệt là phụ nữ. Vậy nên dòng Gourmand trong nước hoa đa dạng và được ưu ái đặc biệt.








   Trước khi định nghĩa Gourmand ra đời, người ta đã biết cách vẩy tí bụi ca cao, tí hơi chocolat và mùi hương để tăng thêm phần hấp dẫn. Nhưng nếu chọn một mùi Gourmand sớm nhất, và điển hình, đúng nghĩa, có lẽ không "người đàn ông" nào khác xứng đáng hơn Le Male của Jean Paul Gaultier. Nếu ai đó tò mò muốn biết mùi gourmand nữ chuẩn mực, tôi cũng xin trả lời luôn, đó là Angel của Thierry Mugler, ra đời năm 1992, mùi của viên chocolat đậm đặc phủ dừa. Nói về Le Male, ra đời năm 1995, trong thời điểm các mùi rậm rạp lông lá dần lui về dĩ vãng, các mùi fresh-aquatic lên ngôi, một mùi vani lả lướt ỡm ờ giới tính ra đời, và làm cho nam giới+nữ giới điên đảo. Từ hình thức, JPG không hề ngại ngần phô ra tham vọng về một mùi hương sexy theo một hướng mới mẻ cho nam giới, hình cơ thể một thuyền viên, cơ bắp vừa phải, xanh ngút ngát, được "ủ" trong hộp thiếc. Vào nội dung, Le Male ngọt ngào, đa cảm, thích ôm ấp và được ấp ôm. Nam giới thời điểm đó, ngửi phải thanh khiết như nước biển, mát lạnh như gió giời, tại sao tự nhiên lại ngửi như mùi bếp núc Giáng Sinh thế này? Người ta hoài nghi, xen lẫn coi thường, xong vẫn dè dặt để Le Male phủ lên cơ thể. Và kết quả là, sự dè dặt đó đã khiến cho Le Male, giờ tròn 18 tuổi, căng tràn nhựa sống, vẫn được yêu thích được ưa chuộng. Hàng năm, người ta thống kê, Le Male luôn nằm trong top10 các mùi hương nam được ưu ái tại Pháp. Ngoài ra, còn có một thống kê vui, vui thôi nhé, nhưng bạn có thể tin, khoảng 76% người dùng Le Male ở Pháp, là gay. Thuỷ thủ Le Male đã đặt bước chân đầu tiên, dạn dĩ, mạnh dạn, và thành công, cho dòng Gourmand dành cho nam giới. Bước chân thứ hai, ra đời 1 năm sau, chắc nịch hơn, cuồng nhiệt hơn, chính là A*men của Thierry Mugler, viết tắt của Angel Men. Trong suy nghĩ của chúng ta, Angel là những thiên thần bé con trắng muốt, bụ bẫm, tóc vàng, và...không giới tính. Còn Angel Men, một Angel đã trưởng thành, là mùi của người đàn ông khoác bộ giáp cường tráng vững chãi làm bằng chocolat 80% được gourmand hoá thêm bằng caramel + cà phê. A*Men phù hợp với thời tiết giá lạnh, khi bạn cần một bộ giáp-mùi hương chắc chắn và hấp dẫn đến không thể chối từ. Hoà bước cùng Le Male, A*Men, giờ đã 17 tuổi, vẫn toả sáng, một cách "nguy hiểm". Le Male và A*Men tạo tiền đề vững chắc để Gourmand phát triển năm này qua năm khác. Mỗi năm, trong một biển mùi trên dưới 300 mùi hương sang hèn đủ phong cách, đều có một vài mùi Đồ Ăn cá tính và sáng tạo, khiến những ai yêu mùi hương không thể kiềm chế.








   Đàn ông hảo ngọt. Tôi nghĩ, cô bạn tôi kết luận đúng. Gourmand giờ đã đa dạng hơn, không chỉ mạnh cuồng kiểu A*Men, cũng không chỉ đa cảm tuổi teen kiểu Le Male. Gourmand giờ có bí ẩn, có "say", có sảng khoái, có diet... Và giờ, hãy thú nhận đi, bạn cũng hảo ngọt như tôi, phải không?


   Dưới đây là một vài món "tráng miệng" dành cho bạn khiến đối phương cảm thấy "đói" và "khát". Chúc "ngon miêng"!

   1. Dior Homme Intense của Dior: có cacao, có xạ hương, có hoa tử diên vĩ. Đó là 3 note cơ bản tạo nên mùi hương của một người đàn ông vét đen sơ mi trắng lịch lãm thanh lịch và bụi phủi..





   2. Jeaux de Peau của Serge Lutens: tiếng Việt hiểu là Trò đùa trên da. Mùi của món French Toast, gồm bơ, trứng, sữa, mật ong, và bánh mỳ. Ngửi ngon và ngậy, đúng là một trò đùa, rất lạ, phấn khích, và "cồn cào".



   
3. PG04 Musc Maori của Parfumerie Generale: đơn giản và "thật", mùi của chocolat trắng, ngon đến không thể ngừng.




   4. Spiritueuse Double Vanille của Guerlain: mùi vani đậm đặc, bằng cách nào đó, ngửi như rượu, khô và bốc, ấm áp và say.



   5. 21 của Costume National: ra đời nhân sự kiện hãng thời trang Pháp tròn 21 tuổi, 21 có 21 note cơ bản, ngửi thanh khiết như sữa, như tuyết. Đây là loại mùi gourmand đẹp, và có độ ngọt ngào vừa phải.