Saturday, September 21, 2013

... Nào ta cùng cà phê ...

   


Tròn 100 ngày của Mann Up, nhóm chúng tôi có tụ tập nấu nướng ăn uống chuyện trò. Và Lu có gợi ý tôi viết về Cà Phê trong Mùi Hương. Tôi...vã mồ hôi. Vì tôi không biết uống cà phê.

   Tính tôi hay lê la quán xá. Thấy người ta treo mấy cái quảng cáo lăng xê cà phê "ác" lắm. Nom như cà phê lợi ích hơn cả trà. Nào là uống cà phê thì các ý tưởng dồn dập xếp hàng diễu hành trong đầu bạn. Hay là cà phê đẳng cấp phái mạnh. Đại loại thế hoặc kinh hơn thế. Tôi vốn cả tin, tập tọng uống cà phê, để có thêm cảm hứng, nhưng không thành, vì cà phê đắng quá. Tôi quay lại chung thuỷ với trà.

   Nhà tôi gần cà phê Lâm. Cà phê Lâm xưa không lan man như giờ. Trời đông rét mướt, nấp vào một góc, lặng nhìn phin cà phê thảnh thơi nhỏ giọt đắng. Hương thơm toả ra tinh tế mạnh mẽ thơm chân thật xoa tan cảm giác cô quạnh. Tôi chờ đợi một mùi hương cà phê có được sự tinh tế chân thật như cà phê Lâm.

   Đầu đông, Hà Nội có những phố thơm lựng mùi cà phê xay. Tôi không hiểu, mùi cà phê xay sao lại...ngọt thế. Cứ như được bỏ đường. Ngửi lạ lạ, vui vui, nhưng không là mùi cà phê thuần chất. Loại mùi này, trong nước hoa có tương đối.

   Tôi yêu Đà Lạt. Cảm giác lượn lờ trên những con đường lồng lộng gió, hai bên đường là những cây cà phê. Quả cà phê xanh, được cái lạnh ve vuốt, được cái nắng vuốt ve, thơm dìu dịu chưa ra vị đắng từng trải của cà phê, mà chỉ chút vị chát thoảng cũng đủ để ta thấy lạc quan với cuộc sống.

   Sang nước ngoài, tôi tập hoà nhập giới trẻ, đi Starbuck gọi cho mình món yêu thích Green tea prappuccino. Loại này, tôi thích uống ở Nhật, vì duy nhất ở Nhật người ta dùng...sữa đậu nành để pha cho tôi uống. Đứng xếp hàng đợi đến lượt đồ uống của mình, tôi toàn thấy người ta uống loại cà phê bỏ kem bỏ sữa, hiếm thấy có ai uống cà phê đen nóng như ở nhà. Ai cũng uống cà phê kiểu ấy, mà chả ngửi thấy mùi cà phê mấy. Cứ bơ bơ sữa sữa lãng đãng cà phê. Loại mùi này, trong nước hoa nhiều.

   Quay lại với 100 ngày tuổi của Mann Up, đội Bếp có làm món cocktail lạ lẫm, vì có nguyên liệu cà phê ở trong. Ngửi thơm phê pha. Cà phê say kiểu ấy, nước hoa chưa có. Tôi ước ao...

   Cà phê, công nhận là đắng thật. Tuy nhiên, cà phê Thơm.
   
   Lợi ích của cà phê thì ai cũng biết rồi. Cà phê giúp đầu óc tỉnh táo, tinh thần phấn chấn. Cà phê như loại thuốc tăng lực giúp cơ thể thêm năng lượng. Hương cà phê ngửi sảng khoái, giúp cân bằng lại khứu giác khi bạn ngửi quá nhiều loại mùi hỗn độn. Cà phê trong thế giới mùi hương, có gì đặc biệt?


   Phố cà phê Hà Nội đầu đông, vị đắng quyện ngọt lâng lâng... Tôi gặp mùi nịnh mũi ấy trong New Haarlem của Bond No9. Cá nhân tôi không thích nhà nước hoa Bond No 9, từ hình thức cho đến các sáng tạo nhà này. Tôi nhận thấy Bond không khác biệt không tách biệt.  New Haarlem có thể coi là sáng tạo hay ho nhất của nhà này. Loại cà phê ngửi như tách cà phê đặc nóng, rồi được "dội" thật nhiều đuờng,ngửi vừa đắng vừa ngọt, không còn giống mùi đồ uống nữa, mà giống loại kẹo cà phê hồi bé ngày tết chúng ta được nhâm nhi. Cà phê của New Haarlem được "chuyển hoá" thành một loại kẹo tăng lực. Ngửi mạnh, ấm, cuốn hút.


   Ngày nào tôi cũng đi qua quán cà phê Lâm. Cà phê Lâm giờ "kinh tế" và nhộn nhịp. Dọc phố Nguyễn Hữu Huân, Lâm có mấy chi nhánh. Ngắm dân tình ngồi nhâm nhi cà phê huyên háo, tôi nhớ đến mùi Double Black của Ralph Lauren. Vị cà phê của Double Black ngửi như cốc cà phê đá, vẫn giữ đó vị khô đắng của cà phê, nhưng đã loãng nhiều. Double Black ngửi trẻ trung, vui vui, loại mùi phù hợp khi bạn thoải mái ngồi cà phê ồn ào.

   Mẹ tôi trước hay ra cà phê Lâm, giờ uống cà phê ở nhà, mùa hè uống cà phê đá, nhưng rất đặc, mùa đông thì uống cà phê đen, rất đặc. Loại cà phê mà khi rót nước nóng vào, nó không bị chua chua khét khét như cà phê bột đóng gói bán đầy siêu thị, mà bốc lên vị thơm tho đặc thù. Nước nóng làm sộc lên mùi cà phê mạnh và tỉnh táo, ngửi khô chắc vững chãi. Tôi gặp mùi cà phê tương tự vậy trong Jo Malone Black Vetyver Cafe. Đây có lẽ là mùi cà phê đen lý thú nhất tôi từng được ngửi. Tiếc một điều, Black Vetyver Cafe chỉ "đắng" được khoảng 2 tiếng.

   Tôi chưa thấy có mùi cà phê nào thành công trong việc "tái tạo" mùi con đường Đà Lạt thoáng đãng lãng đãng quả cà phê xanh. Loại mùi mát lạnh, lại xanh hây hây chát ướt át. Tuy nhiên, chúng ta sẽ tiếp tục "nếm" thể một vài loại cà phê khác, mà cá nhân tôi thấy có cá tính:


   Pure Coffee của Thierry Mugler, tôi gọi đây là mùi của quán Starbuck vào giờ cao điểm. Mùi của cà phê nhộn nhịp kèm theo các thức uống ngào ngạt khác. Ngồi đó tách cà phê ấm áp riêng bạn, xung quanh rộn rã khi thì chocolat khi lại món sữa nóng luẩn quẩn mũi bạn, lẫn vào tách cà phê đen. Tuy nhiên, không lẫn đâu được, vững chãi đó, mùi thơm của món cà phê ấm nóng, Có gì đáng chê ở loại cà phê tuyệt hảo này không? Thierry Mugler đã nhẫn tâm dừng sản xuất Pure Coffee. Nếu bạn tò mò về Pure Coffee mà không còn cơ hội để thử và sở hữu, bạn có thể thử Attitude của Armani. Attitude cũng là loại cà phê hay, và có gì đó khiến tôi nhớ đến vị cà phê mời gọi trong Pure Coffee.

   Coze của PG, tôi gọi đây là loại mùi cà phê hoang dã mạnh bạo và lạ lẫm, khi quyện chặt vị đắng của cà phê, của chocolat, của gỗ khô, của các loại gia vị... Có cái quảng cáo  cà phê đậm đặc đến nỗi cốc cà phê đặt xuống bàn khiến cái bàn nứt như bông hoa tuyết, khiến tôi liên tưởng đến "sự khốc liệt" của cà phê Coze.

   Cà phê trong mùi hương, tôi nghĩ mới chỉ được chạm nhẹ. Như đã nói, tôi ước ao một mùi cà phê ngửi quýnh quáng như món cocktail Black Rusian mà đội Bếp pha nhân 100 ngày Mann Up.  Hay như mùi cà phê mà một người bạn tôi đang tìm kiếm, cà phê rang vừa chín tới, thả một cục bơ vào ,khứu giác của ta bất chợt "tỉnh" bởi hương cà phê  ngậm bơ ngầy ngậy đắng.

No comments:

Post a Comment