Tuesday, August 27, 2013

ChQcQ smells the world part1: ... London có gì lạ? ...

    Có thể là đa cảm, nhưng mỗi khi đặt chân đến một nơi nào đó, tôi thường vương lại cảm giác gắn bó. Nơi nào cũng quen thuộc như nhà mình. Các thành phố tôi từng được đi qua, có lẽ London là nơi thân thiện, nhộn nhịp, tinh tế, và có gu nhất. Tất nhiên, tôi yêu cả Tokyo mỗi quận là một cá tính một màu sắc, hay Paris cổ kính nhưng quá tải và luộm thuộm, Seoul vồn vã và chỉ đẹp trên phim... Với London, tôi luôn cảm giác nhớ nhung nhiều hơn cả.


   Tôi đi, và có thói quen hít hà không khí ở mỗi nơi tôi đặt chân tới. Nhật thanh tịnh và hầu như không mùi. Seoul nồng nặc mùi gia vị tỏi ớt. Paris mùi "phức tạp", nhưng sành điệu. Moscow mùi sang hèn hỗn độn. London... có người nói lạnh lùng, gió và lạnh, không mùi. Tôi nghĩ khác. London. Tinh tế, lịch thiệp, và có gu. Mùi của sự cởi mở và khó rời...


   Tôi thích shopping ở London. Mặc nhiên, ai cũng biết London nhiều "đặc sản". Tất nhiên, tôi chả biết gì về bóng đá nên chả nói gì về thể thao ở đây. London có âm nhạc tinh tế không tạp nham, có Lush đồ tắm gội loè loẹt màu sắc ngào ngạt mùi thơm, có AllSaints quần áo phong cách phá cách bụi bặm ảnh hưởng nặng của Nhật, có Topman Topshop bình dân khắp nơi ưa chuộng, có Burberry thanh lịch tinh tế , có Belgo đồ hải sản tươi nhắm cùng các loại bia hảo hạng...mọi thứ đều "đẹp tươi ngon" hơn so với các nơi khác. Chủ quan tôi thấy vậy. Có lẽ một phần do tôi rất yêu London. Mà cũng có thể một phần người dân nơi đây cầu kì nên hẳn quần áo đồ ăn âm nhạc ở London bắt mắt đã tai cuốn hút hơn . Nếu có dịp shopping ở đây, hẳn bạn sẽ thấy London luôn dễ chịu, thân thiện, và cá tính.


   Và, London không chỉ quyến rũ mỗi thế. Bởi London còn có mùi thơm.


   Nếu hỏi London thơm như thế nào? Có lẽ, dễ dàng nhất, chúng ta nên nhắc đến cái tên Jo Malone. Nhà nước hoa này có sở thích "giản đơn" một cách xa xỉ, tức là sáng tạo ra cả dãy các mùi cologne dễ ngửi. Và người mua có thể ngửi liền lúc 10, 20, hay toàn bộ trên 30 mùi mà không bị choáng. "Thoáng tính" hơn, nếu ai rủng rỉnh, họ có thế mang về nhà vài chục mùi, rồi xịt mấy mùi liền lúc với nhau, trộn với nhau để ngưi ra mùi mới, đặc trưng riêng mình. Các mùi nước hoa thường được đặt tên một cách giản đơn, gần gũi với thiên nhiên như là Dưa Chuột, Hoa Hồng, Hoa Cam, Bưởi... Trong số trên 30 mùi man mát tươi vui ấy, tôi nhặt ra được một vài mùi là lạ, nhưng, chưa đủ là là để tạo nên một London lạ. Vậy nên, Jo Malone không phải là đích đến của chúng ta hôm nay. Tương tự vậy, Miller Harris đa phong cách, hay Floris cổ điển, hay Roja Dove xa xỉ... Chúng ta sẽ đi lướt qua một trung tâm London rộn rã quen thuộc ấy. Lùi dần những Big Ben, những Soho, những Buckingham... Trên chiếc xe bus 2 tầng đặc trưng Anh quốc, tôi đang dẫn bạn đến những khu đường phố vắng lặng hơn, dần ít khách du lịch, dần bớt các cửa hàng quần áo, dần bớt cờ phướn màu mè vui mắt. Chúng ta đang đến một con phố nhỏ, chuyên bán hoa. Bây giờ là 9 giờ sáng chủ nhật. Tại sao lại có thời gian ở đây? Bởi khu phố này sẽ hoàn toàn yên ắng nếu bạn đi vào các ngày khác, các giờ khác. Khu phố này, mang tên Columbia, chỉ "sống" thực sự từ 9 giờ sáng đến 3 giờ chiều mỗi chủ nhật hàng tuần. Trên con phố nhỏ, có một cửa hiệu nhỏ xinh cổ kính mang tên Angela Flanders. Và đây chính là nơi tôi muốn dẫn bạn tới.


   Angela Flanders nằm phía nửa đầu con phố. Trên đường đi vào, bạn sẽ dễ dàng gặp người dân London dậy sớm vào ngày cuối tuần, rạng rỡ với bó hoa tươi trên tay. Hai bên đường, các shop bán hoa nho nhỏ và ngăn nắp. Tôi không biết tên cây cỏ, chỉ biết nhìn, ngắm, và trầm trồ. Chúng ta tiếp tục rảo bước. Thỉnh thoảng, xen vào các shop hoa nhỏ, là các của hàng deco hand-made, bán các loại thiệp giản đơn, các loại sổ,các đồ bày biện nhà cửa lọ hoa tranh vẽ... Đẹp mắt và...đắt. Chưa vào đến của hàng nước hoa, tôi đã ngửi ra mùi của sự yên bình và thảnh thơi.


   Angela Flanders là căn nhà nhỏ đánh số 96, gỗ xanh rậm, có cửa sổ rộng, bên trong bày biện gọn ghẽ các lọ nước hoa, sát cửa sổ là cửa ra vào. Shop nhỏ khiêm tốn, nếu không để ý, hoặc không biết, bạn sẽ dễ dàng đi qua.


    Bước vào nhà, tôi ngửi thấy mùi trà dịu nhẹ, rất Ăng-lê, sảng khoái và tươi tỉnh. Ngỡ tôi là khách du lịch ghé xem chơi, nhưng sau khi biết tôi ghé thăm shop có chủ đích, hai cô gái trông shop rất ngạc nhiên và hào hứng. Họ nói ngay cả người London, không phải ai cũng biết con phố hoa tuyệt đẹp này, và lại càng ít người biết đến Angela Flanders. Shop có một gian chính chuyên các mùi nước hoa. Và chúng ta đang đứng ở gian chính này. Tôi chỉ biết Angela Flanders nhờ đọc trên báo, một bài thông tin du lịch nào đó tôi không nhớ rõ. Tuyệt nhiên chưa bao giờ được thử các sáng tạo của bà, nên tôi hào hứng lắm. Cửa hàng nhỏ, độc lập, đúng nghĩa "hiếm", rất nhiều mùi hương. Và tôi bắt đầu khám phá.


    Nước hoa tên Earl Grey, ở nhà hay gọi là trà bá tước. Bản thân tôi sợ trà này, ít khi uống, vì khi nuốt vào bụng, tôi có cảm giác mùi quá sặc, hệt như nuốt một túi thơm vào bụng. Tuy nhiên, tôi thích gọi loại trà này cho...bạn bè mình. Họ uống, và tôi ngửi. Ngửi xa xa, Earl Grey, thơm một mùi thơm thanh lịch, lại có vị gì đó cuốn hút, nên tôi thích lắm. Nhiều nhà nước hoa đã "nhốt" hương Earl Grey vào lọ nước hoa. Tôi có dịp thử và không có nhiều ấn tượng. Angela, một nghệ sĩ London, làm nước hoa mùi trà đặc trưng London, khiến tôi hào hứng và hi vọng. Tôi thử Trà trên da. Vị trà cổ điển và chân thật lan toả. Mùi của một tách Earl Grey nóng và đặc. Nghi ngút khói. Dễ chịu, phảng phất hoa, thoang thoảng vị cam sảng khoái. Mùi hương hợp với quang cảnh khu phố và bản thân shop. Tôi mỉm cười mãn nguyện. Cuối cùng, mình đã có thể "hưởng thụ" Earl Grey mà không cần phải "nuốt túi thơm" vào bụng.


   Tôi dạo quanh căn phòng nhỏ. Ngắm nhìn những cái tên... Hoa Hồng, Huệ Tây Bạc Hà, Amber Đen, Gỗ Oud... và dừng lại ở Precious One, một cái tên đẹp, và khác biệt với những cái tên gỗ hoa quen thuộc. Mùi của Điều Vô Giá, hay Một Người Vô Giá, nghe lãng mạn, và ngập tràn yêu thương. " Bạn nên thử mùi này!", giọng một người phụ nữ, đậm vị Anh-Anh, khiến tôi giật mình. Angela Flanders đứng ở góc phòng. Tôi có thể đoán được ra đó là bà. Bởi chỉ có người sáng tạo ra một mùi hương mới có thể tự tin nói về người khác về mùi hương theo cách...dễ đi vào lòng người nhất. Tôi bất ngờ. Xem như chuyến đi của tôi thực sự giá trị. Bởi không chỉ có cơ hội thử các sáng tạo giá trị của một nhà nước hoa độc lập, mà còn được chủ của nhà nước hoa đó đón tiếp. Tôi mỉm cười, nghe lời bà, xịt thử Precious One lên cổ tay còn lại. Tôi nói với Angela, đây là mùi của một ngọn lửa, lấp lánh, ấm áp và tình cảm. Bà nói, tôi có thể cảm nhận được sự ấm áp của mùi trên da bạn, còn trên da tôi, Precious One không sống động vậy, mà êm đềm và bền bỉ, nhiều hoa, và ít gỗ. Tôi nói, đây là một mùi rất khác những mùi còn lại mà tôi vừa ngửi qua của bà, bởi nó...có gỗ theo cách bớt cổ điển, và hoa theo cách bớt nữ tính, quấn qúit lấy nhau, rồi cháy thành cảm xúc, rất chân thật... Tôi bồng bềnh bởi sự chân thật của mùi hương ấy.


   Angela gói Earl Grey và Precious One vào tờ giấy màu đen thô ráp. Nước hoa của bà không có hộp. Bà có tặng thêm cho tôi một vài sample mà bà nghĩ sẽ "toả sáng" trên da tôi. Chúng tôi trò chuyện về dự định tới của bà, về London, về Việt Nam, về cửa hàng kế tiếp của bà, nơi đó người ta có thể đến vào các ngày trong tuần, chứ không được đặc biệt như của hàng ở con phố hoa. Bà dắt tôi vào gian phòng nhỏ, bán những túi thơm để người ta nhét vào va ly, vào tủ quần áo. Túi vải trắng, có thêu những hoạ tiết nhỏ bé, thoang thoảng mùi oải hương truyền thống thảnh thơi và thoáng đãng, mùi trà đậm chất Ăng-lê, mùi hoa cúc dịu dàng... Sau hai tiếng chìm đắm trong thế giới mùi hương khác biệt và giá trị của Angela, chúng tôi ôm hôn chào tạm biệt. Tôi chúc bà luôn khoẻ. Bà hứa với tôi lần ghé thăm tới, bà sẽ thêm sáng tạo mới để tôi nhớ tới bà hơn.


   Tôi coi Angela cùng của hàng nước hoa đẹp của bà là một đặc sản nhỏ của London, mà không phải ai cũng có duyên tìm đến. Bà tự pha chế nước hoa, rồi bán ở đó. Và người London, muốn kiếm tìm một mùi hương khác biệt và lịch lãm, sẽ chìm đắm cả buổi trong căn phòng nhỏ này. Như tôi, ngày hôm đó. Khi bên ngoài nắng và hoa tươi rói chói rọi, bên trong ấm cúng thơm lừng mùi nước hoa Earl Grey, hay là mùi Cotton, hay là mùi Oud, và đặc biệt là mùi Precious One nồng ấm và bồng bềnh.



Bạn thấy đấy, London không "đơn giản" chỉ có bóng đá, công nương.

No comments:

Post a Comment