Saturday, September 21, 2013

... Nào ta cùng cà phê ...

   


Tròn 100 ngày của Mann Up, nhóm chúng tôi có tụ tập nấu nướng ăn uống chuyện trò. Và Lu có gợi ý tôi viết về Cà Phê trong Mùi Hương. Tôi...vã mồ hôi. Vì tôi không biết uống cà phê.

   Tính tôi hay lê la quán xá. Thấy người ta treo mấy cái quảng cáo lăng xê cà phê "ác" lắm. Nom như cà phê lợi ích hơn cả trà. Nào là uống cà phê thì các ý tưởng dồn dập xếp hàng diễu hành trong đầu bạn. Hay là cà phê đẳng cấp phái mạnh. Đại loại thế hoặc kinh hơn thế. Tôi vốn cả tin, tập tọng uống cà phê, để có thêm cảm hứng, nhưng không thành, vì cà phê đắng quá. Tôi quay lại chung thuỷ với trà.

   Nhà tôi gần cà phê Lâm. Cà phê Lâm xưa không lan man như giờ. Trời đông rét mướt, nấp vào một góc, lặng nhìn phin cà phê thảnh thơi nhỏ giọt đắng. Hương thơm toả ra tinh tế mạnh mẽ thơm chân thật xoa tan cảm giác cô quạnh. Tôi chờ đợi một mùi hương cà phê có được sự tinh tế chân thật như cà phê Lâm.

   Đầu đông, Hà Nội có những phố thơm lựng mùi cà phê xay. Tôi không hiểu, mùi cà phê xay sao lại...ngọt thế. Cứ như được bỏ đường. Ngửi lạ lạ, vui vui, nhưng không là mùi cà phê thuần chất. Loại mùi này, trong nước hoa có tương đối.

   Tôi yêu Đà Lạt. Cảm giác lượn lờ trên những con đường lồng lộng gió, hai bên đường là những cây cà phê. Quả cà phê xanh, được cái lạnh ve vuốt, được cái nắng vuốt ve, thơm dìu dịu chưa ra vị đắng từng trải của cà phê, mà chỉ chút vị chát thoảng cũng đủ để ta thấy lạc quan với cuộc sống.

   Sang nước ngoài, tôi tập hoà nhập giới trẻ, đi Starbuck gọi cho mình món yêu thích Green tea prappuccino. Loại này, tôi thích uống ở Nhật, vì duy nhất ở Nhật người ta dùng...sữa đậu nành để pha cho tôi uống. Đứng xếp hàng đợi đến lượt đồ uống của mình, tôi toàn thấy người ta uống loại cà phê bỏ kem bỏ sữa, hiếm thấy có ai uống cà phê đen nóng như ở nhà. Ai cũng uống cà phê kiểu ấy, mà chả ngửi thấy mùi cà phê mấy. Cứ bơ bơ sữa sữa lãng đãng cà phê. Loại mùi này, trong nước hoa nhiều.

   Quay lại với 100 ngày tuổi của Mann Up, đội Bếp có làm món cocktail lạ lẫm, vì có nguyên liệu cà phê ở trong. Ngửi thơm phê pha. Cà phê say kiểu ấy, nước hoa chưa có. Tôi ước ao...

   Cà phê, công nhận là đắng thật. Tuy nhiên, cà phê Thơm.
   
   Lợi ích của cà phê thì ai cũng biết rồi. Cà phê giúp đầu óc tỉnh táo, tinh thần phấn chấn. Cà phê như loại thuốc tăng lực giúp cơ thể thêm năng lượng. Hương cà phê ngửi sảng khoái, giúp cân bằng lại khứu giác khi bạn ngửi quá nhiều loại mùi hỗn độn. Cà phê trong thế giới mùi hương, có gì đặc biệt?


   Phố cà phê Hà Nội đầu đông, vị đắng quyện ngọt lâng lâng... Tôi gặp mùi nịnh mũi ấy trong New Haarlem của Bond No9. Cá nhân tôi không thích nhà nước hoa Bond No 9, từ hình thức cho đến các sáng tạo nhà này. Tôi nhận thấy Bond không khác biệt không tách biệt.  New Haarlem có thể coi là sáng tạo hay ho nhất của nhà này. Loại cà phê ngửi như tách cà phê đặc nóng, rồi được "dội" thật nhiều đuờng,ngửi vừa đắng vừa ngọt, không còn giống mùi đồ uống nữa, mà giống loại kẹo cà phê hồi bé ngày tết chúng ta được nhâm nhi. Cà phê của New Haarlem được "chuyển hoá" thành một loại kẹo tăng lực. Ngửi mạnh, ấm, cuốn hút.


   Ngày nào tôi cũng đi qua quán cà phê Lâm. Cà phê Lâm giờ "kinh tế" và nhộn nhịp. Dọc phố Nguyễn Hữu Huân, Lâm có mấy chi nhánh. Ngắm dân tình ngồi nhâm nhi cà phê huyên háo, tôi nhớ đến mùi Double Black của Ralph Lauren. Vị cà phê của Double Black ngửi như cốc cà phê đá, vẫn giữ đó vị khô đắng của cà phê, nhưng đã loãng nhiều. Double Black ngửi trẻ trung, vui vui, loại mùi phù hợp khi bạn thoải mái ngồi cà phê ồn ào.

   Mẹ tôi trước hay ra cà phê Lâm, giờ uống cà phê ở nhà, mùa hè uống cà phê đá, nhưng rất đặc, mùa đông thì uống cà phê đen, rất đặc. Loại cà phê mà khi rót nước nóng vào, nó không bị chua chua khét khét như cà phê bột đóng gói bán đầy siêu thị, mà bốc lên vị thơm tho đặc thù. Nước nóng làm sộc lên mùi cà phê mạnh và tỉnh táo, ngửi khô chắc vững chãi. Tôi gặp mùi cà phê tương tự vậy trong Jo Malone Black Vetyver Cafe. Đây có lẽ là mùi cà phê đen lý thú nhất tôi từng được ngửi. Tiếc một điều, Black Vetyver Cafe chỉ "đắng" được khoảng 2 tiếng.

   Tôi chưa thấy có mùi cà phê nào thành công trong việc "tái tạo" mùi con đường Đà Lạt thoáng đãng lãng đãng quả cà phê xanh. Loại mùi mát lạnh, lại xanh hây hây chát ướt át. Tuy nhiên, chúng ta sẽ tiếp tục "nếm" thể một vài loại cà phê khác, mà cá nhân tôi thấy có cá tính:


   Pure Coffee của Thierry Mugler, tôi gọi đây là mùi của quán Starbuck vào giờ cao điểm. Mùi của cà phê nhộn nhịp kèm theo các thức uống ngào ngạt khác. Ngồi đó tách cà phê ấm áp riêng bạn, xung quanh rộn rã khi thì chocolat khi lại món sữa nóng luẩn quẩn mũi bạn, lẫn vào tách cà phê đen. Tuy nhiên, không lẫn đâu được, vững chãi đó, mùi thơm của món cà phê ấm nóng, Có gì đáng chê ở loại cà phê tuyệt hảo này không? Thierry Mugler đã nhẫn tâm dừng sản xuất Pure Coffee. Nếu bạn tò mò về Pure Coffee mà không còn cơ hội để thử và sở hữu, bạn có thể thử Attitude của Armani. Attitude cũng là loại cà phê hay, và có gì đó khiến tôi nhớ đến vị cà phê mời gọi trong Pure Coffee.

   Coze của PG, tôi gọi đây là loại mùi cà phê hoang dã mạnh bạo và lạ lẫm, khi quyện chặt vị đắng của cà phê, của chocolat, của gỗ khô, của các loại gia vị... Có cái quảng cáo  cà phê đậm đặc đến nỗi cốc cà phê đặt xuống bàn khiến cái bàn nứt như bông hoa tuyết, khiến tôi liên tưởng đến "sự khốc liệt" của cà phê Coze.

   Cà phê trong mùi hương, tôi nghĩ mới chỉ được chạm nhẹ. Như đã nói, tôi ước ao một mùi cà phê ngửi quýnh quáng như món cocktail Black Rusian mà đội Bếp pha nhân 100 ngày Mann Up.  Hay như mùi cà phê mà một người bạn tôi đang tìm kiếm, cà phê rang vừa chín tới, thả một cục bơ vào ,khứu giác của ta bất chợt "tỉnh" bởi hương cà phê  ngậm bơ ngầy ngậy đắng.

... Fall for Floral ...



   Hà Nội chạm thu bằng cơn mưa sảng khoái rào rạt. Tôi ngồi cà phê ngắm Nhà Thờ Lớn. Và nghe nhạc tiếng Anh.




   Tôi thích nhạc nước ngoài, dị ứng với loại ca sĩ địa phương đương thời phe phẩy đồ hiệu phô trương không giới hạn hát tiếng Việt không ra Bắc-Trung-Nam. Tôi mê tiếng Anh, nhưng đặc biệt dị ứng với các bạn trẻ ngồi cà phê nói mình "xua" cái này không "ke" cái kia. Đọc báo ở nhà, thấy bài báo nào đặt tên đặc sệt tiếng Anh thế nào tôi cũng "skip" vội. Trừ khi phải có lý do chính đáng. Và lý do tại sao bài viết này lại có cái tên "vọng ngoại", tôi sẽ giải thích ngay đây.



   Tôi yêu Hà Nội! Sài Gòn từng yêu tôi da diết nhưng tôi không thể gắn bó lâu dài. Những nơi tôi đi qua từng cho tôi nhiều mơ mộng. Nhưng tỉnh mộng, tôi thấy mình yên bình giữa Hà Nội. Hà Nội vào thu... Dân Mỹ gọi mùa thu là Fall, mùa lá rụng. Lãng mạn thế. Mùa đẹp nhất trong năm lại càng xứng để chúng ta ngả mình sâu hơn vào mùi hương. Đó là lý do tại sao tôi đặt tên bài viết kì này là Fall for Floral, nghe đơn giản và có vẻ như vài ba tầng lớp nghĩa, đồng thời, lại giảm độ sến.




   Khi bạn dao bước, lá rào rạc dưới chân, chiếc sơ mi bạn đang mặc thoảng hơi ấm, chứ không chút mồ hôi nhớp nháp. Đấy là khi thu về, bạn có thể cho cái mũi của mình tạm xa rời những Aqua, Fresh, Sport...loại mùi hương mùa hè man mát đơn điệu na ná nhau. Tôi thích đi bộ lúc này, từ nhà ra phố sách sát bờ hồ, trên những con đường rộng mát, rợp lá rười rượi trên đầu xào xạc dưới chân, có nắng dịu nhẹ, có mùi cỏ cây ngả màu nhưng không héo úa. Có thể đi bộ cùng một ai đó quan trọng gắn bó. Hoặc thảnh thơi một mình nghe piano của Joe Hisaishi. Khi đó, tôi sẽ chọn mùi hương thuộc dòng Floral song hành. Đọc đến đây, có người tưởng tượng ra hình tượng người đàn ông e ấp bên bình hoa huệ. Tôi hiểu và thông cảm. Có thể người ta chưa đủ hào sảng để có trí tưởng tượng cao hơn, xa hơn, và...nam tính hơn. Ví dụ như một người đàn ông sải bước giờ tan tầm, trên tay là một bó hồng rạng rỡ bọc qua loa trong giấy báo. Tôi dám cá, mọi người phụ nữ đều ưng người đàn ông của họ lãng mạn, chân thật, và mạnh mẽ theo cách ấy.




   Floral, hương hoa, mặc nhiên bất di bất dịch đóng khung cho phái nữ, và Dior đã phá tan thông lệ ấy bằng sáng tạo Dior Homme eau de toilet (bạn đừng nhầm Dior Homme với Dior Homme Intense, hai mùi hai tên chia sẻ nhiều thành phần tương tự nhưng mùi hương lại rẽ hai nhánh khác hoàn toàn ). Dior Homme ra đời năm 2005. Thời điểm ấy, các mùi nam "nịnh mũi" thường có công thức dịu nhạt mùi gỗ lúc đầu, ngả sang mùi mát mát khô khô lúc sau. Cứ thế cho đến hiện tại, cái công thức vô vị lười biếng ấy vẫn được các hãng như Gucci, Hugo, CK... áp dụng và cho ra cả mớ những mùi ngửi buồn như đang hấp hối. Dior Homme thì khác. Bề ngoài vuông vức chỉnh chu nam tính, bên trong lại...phấn thật phấn. Có người còn dè bỉu Dior Homme ngửi chẳng khác gì mùi túi đựng đồ trang điểm phụ nữ. Tôi nghĩ, Dior Homme thật "chảnh". Bởi đây không phải là loại mùi phù hợp với hầu hết số đông dùng trong thời tiết nóng nực. Đợi đến mùa lá ngả màu, "diện" Dior Homme, và bạn sẽ thấy mình hào hoa và đàng điếm. Dior Homme là bột cacao phủ lên mùi hoa tử diên vĩ. Tử diên vĩ mịn mượt như phấn. Bột ca cao cũng mịn mượt như phấn. Hai thứ phấn hoà vào nhau, "mặc" lên da một quý ông mạnh mẽ, sẽ khiến quý ông đó có mùi của sự chỉnh chu là lượt, đồng thời lại bụi phủi lả lướt. Tôi gọi Dior Homme là sự quyến rũ vừa nghiêm túc lại vừa không có điểm dừng. Dior, thật tinh tế, vào thời điểm đó, đã chọn Jude Law là Dior Homme. Khi Jude vẫn...còn tràn trề tóc, và đang đỉnh cao chót vót với Cold Mountain, Closer, The Aviator... Hình tượng chàng trai trẻ theo hình mẫu Alfie của Jude, với sơ mi trắng vét đen bụi bặm hoàn toàn khớp với tính cách của mùi hương Dior Homme. Dior ngầm định nghĩa, quý ông có thể dạt dào hương hoa, nhưng hoàn toàn không ngửi như... quý bà, mà ngược lại, hương hoa khi chạm vào da quý ông sẽ toát lên sự sang trọng phóng túng.




   Nhắc đến Floral mà không nhắc đến hoa hồng thì quả là không phải. Có ai đó coi hoa hồng tầm thường, nghĩ nó quen thuộc và không có gì đặc biệt. Thực tế, hoa hồng trong mùi hương rất đa dạng và cầu kì. Và khó khăn hơn, với một mùi hồng cho nam giới, ngửi vẫn ra mùi hồng, nhưng lại không được Hồng. Tôi muốn đề cập tới Rose 31 của Le Labo. Le Labo là nhà nuớc hoa độc lập, với tiêu chí sáng tạo khá "dị". Hình thức lọ giản đơn như lọ ê-te bệnh viện, tên thường đơn giản chữ và số. Ví dụ như Rose 31, tức là mùi Hồng chủ đạo bên trong có 31 note mùi cấu tạo nên mùi hương. Khi bạn mua Le Labo, nhân viên sẽ làm đầy đủ các quy trình thủ tục như đeo găng tay khử trùng, cầm lọ rỗng, đổ nước hoa tươi từ bình được ủ kín vào, dán cái nhãn tên lọ nước hoa, hạn sử dụng, địa chỉ mua nước hoa, và...cả tên người sở hữu. Hàng tươi giao đúng chủ. Và tôi thích cách Le Labo đối xử với khách hàng một cách trân trọng và rất riêng. Quay lại với Rose31, chủ đích của Le Labo là sáng tạo ra một mùi hồng cho nam giới khác tất cả mọi mùi hồng khác đã từng tồn tại. Và họ đã thành công. Rose31 ngửi không ra mùi hồng khi bạn mới ngửi. Tôi gọi đây là loại mùi trong sáng một cách nhớp nhúa. Bằng cách pha trộn hồng với gỗ và gia vị, Le Labo đã tạo nên một mùi hồng ngửi như mồ hôi giống đực khi hưng phấn. Một cách tinh tươm. Đối trọng nhưng hoà hợp giữa vị khô the và ướt át. Nó vừa lãng mạn lại vừa "không phải". Tự nhiên, dẫn dụ, phảng phất, và khiến người ta tò mò xen lẫn háo hức... Loại mùi hồng độc đáo và không thể lẫn.




   Có người vã mồ hôi khi các mùi Floral cho nam giới đều chỉ toàn thấy nào là phóng túng nào là hưng phấn. Và ai đó nói muốn được trở nên lãng mạn đúng nghĩa, như lúc đầu, khi chúng ta có nói đến hình tượng một người đàn ông thanh lịch rạng rỡ bên bó hồng. Chúng ta sẽ nói đến Lyric Man của Amouage, nhà nước hoa hoàng gia xứ Oman. Lyric Man dẫn dụ bạn vào một khu vườn rợp gió và nắng trang hoàng sáng bừng, độc đáo mùi hồng tươi. Loại hồng cho nam giới mạnh và rực sức sống, tràn trề lạc quan. Đây đơn giản là một mùi hồng rất đặc biệt, ở mỗi loại khí hậu, lại khiến người ta có cảm nhận khác biệt. Vào mùa hè, Lyric Man ngửi sảng khoái và tươi. Khi thu sang, Lyric lại giàu mùi hồng pha gỗ. Đông về, Lyric ngửi ấm áp bay bổng. Mùa xuân, Lyric nở bừng mãnh liệt. Lyric Man, cũng như nhiều sáng tạo khác của Amouage, đều mang tính đa diện, bản thân mùi hương là một cuộc hành trình khó đoán và kì thú.




   Một mùi hương hoa khác tôi muốn nói cùng bạn, đó là Power của Kenzo. Loại hương hoa cho nam giới, và được đặt tên là Power, ngửi tạo cảm giác lâng lâng nhưng tỉnh táo và tràn trề sức sống. Power có hình thức là chai rượu sake được cách điệu, nhìn bắt mắt. Bên trong chai rượu đẹp mắt ấy là một bùng nổ của nhiều loại hoa, như tôi đã nói, ngửi lâng lâng, kèm theo vị kem của gỗ, hơi rát của gia vị. ... Trẻ, cuốn hút, đó là cảm giác Power đem lại mỗi khi tôi "mặc" Năng Lượng.




   Nam giới chúng ta hào hoa. Và sẽ hào hoa hơn khi chúng ta đủ tinh tế và mạnh để toả sự quyến rũ, sức ảnh hưởng của mình bằng mùi hương. Vậy, có gì cấm cản khi chúng ta dùng Floral thiết kế cho nam? Chẳng gì cả. Vì khi bạn mạnh mẽ, bó hoa trong tay bạn sẽ trở thành loại vũ khí đê mê. Và giờ, tôi xin phép, bó hồng trên tay tôi cần được trao cho người cần trao.




  Trời tạnh ráo, và tôi "mặc" Lyric. 

Wednesday, September 11, 2013

... Đàn ông tẩm thuốc lá ngấm rượu ngon kì 2: Thuốc ...



   Rượu trước. Thuốc sau. Giờ, chúng ta bàn về Thuốc Lá trong nước hoa.

   Tôi đang cai thuốc. Có người thắc mắc. Viết về thuốc, thế mà vừa mở bài, đã giết chết thuốc luôn. Rõ lập dị. Nhưng đúng thật, tôi đang cai thuốc.

   Hút thuốc lá có hại cho sức khoẻ. Ngoài ra, tôi hút thuốc, mọi người hay thắc mắc, nhìn không ra trẻ con cũng chả ra người lớn. Phì phà phì phèo. Tóm lại là không hợp.

   Tôi hút thuốc khi tụ tập đi bar ngồi pub với bạn bè. Đôi lúc, một mình, tôi hút thuốc, viết bài, và nghe Portishead. 

   Có người nói thuốc lá giết chết mùi hương. Tôi nghĩ người ta hơi máy móc. Không phải mùi hương nào gặp mùi khói thuốc là giãy đạp lên quằn quại lăn đùng ra mà...ngỏm. Tôi để ý, nhiều mùi hương thuộc dòng gỗ, hay dòng gia vị, khi bạn phe phẩy điếu thuốc, khói thuốc ám vào mùi hương, khiến mùi hương trở nên thô ráp và từng trải. Rất hấp dẫn. Từng trải là thứ mà đôi lúc, tiền bạn bỏ ra cũng không thể mua được. Và mùi hương muốn biến cái từng trải ấy thành một yếu tố gây nghiện. Thuốc lá có mặt khi người ta vui, khi người ta suy sụp, khi người ta mới lớn, khi người ta trưởng thành, khi người ta ở cuối con dốc... Vậy nên các mùi hương thuốc lá cũng đa diện vậy. Ngay cả khi bạn không biết hút thuốc, hay bạn dị ứng với cái danh từ Thuốc Lá, thì bạn vẫn có thể hít hà thuốc lá theo cách...không độc hại.




   Trước tiên, để bạn bớt thấy dị ứng với thuốc lá, tôi sẽ nói qua chút về Thuốc Lá được sử dụng trong mùi hương. Tất nhiên, nó không phải là loại thuốc lá người ta hút nhan nhản khắp nơi trong bệnh viện trên giảng đường...rồi phả vào mặt bạn. Thuốc Tá ở đây là lá Thuốc Lá còn trinh nguyên, không ám mùi độc hại. Ngửi thơm ngút ngát có độ hắc dễ chịu, có độc trầm ấm mộc mạc, có độ chát dìu dịu. Tuỳ vào phần trăm Thuốc Lá được sử dụng trong một mùi hương, kèm theo sự kết hợp ăn ý của thành phần này khác, mà Thuốc Lá, khi thì tươi vui, khi thì trưởng thành, khi thì đơn độc, khi lại ngửi hoàn toàn không giống thuốc lá... Thuốc Lá không chí có phần lá, mà còn có hoa, thậm chí còn có mùi gỗ làm tẩu thuốc.










   Trước khi Thuốc Lá có mặt trong mùi hương, người ta đã nghiện hút thuốc. Những năm 60 của thế kỉ trước bắt đầu có những báo cáo chính thức về mức độ độc hại của việc hút thuốc. Trò đời, cái gì càng cấm lại càng nghiện. Thuốc lá không ngoại lệ. Hình tuợng người phụ nữ hút thuốc xuất hiện, như biểu tượng mới cho sự quyến rũ độc lập xen lẫn nổi loạn. Đàn ông hút thuốc không có gì để bàn. Nhưng một người phụ nữ, sang trọng, u uẩn, lẩn khuất trong khói thuốc, nó như thôi thúc người ta muốn phiêu lưu. Vậy nên, ngạc nhiên không, khi những mùi hương Thuốc Lá đầu tiên, lại là những mùi hương dành cho phái nữ, chứ không phải nam giới. Năm 1919, nhà nước hoa huyền thoại của Pháp, Caron, sáng tao ra Tabac Blonde, dành tặng phụ nữ Paris ưa hút thuốc. Khi đó, phụ nữ mới được công khai hút thuốc ở nơi công cộng, và ngay lập tức, nhà Caron nhận ra vẻ đẹp nữ tính lả lướt bên điếu thuốc mỏng mảnh nuột nà mỏng manh làn khói. Tabac Blonde, mùi của người đàn bà đài các quý tộc, với ghế bành sang trọng, với những giá sách cổ kính gỗ sồi, nhưng lại...nghi ngút khói thuốc. Mùi hương mạnh, độc lập, thậm chí đủ manh cho mạnh thường quân. Khói, bụi, hoài cổ, Tabac Blonde như một dấu ấn đẹp và quan trọng, khẳng định sự độc lập, bình quyền và quyến rũ của người phụ nữ. Hai năm sau Tabac Blonde, Habanita của nhà nước hoa Monilard,, là mùi của...gạt tàn đầy tàn xì gà. Nếu ngửi kĩ thêm chút, người ta còn nhận ra, cái gạt tàn đó, được đặt trên một chiếc ghế da thấm đẫm mùi da thuộc, còn đâu đó chút khói còn xót lại, lơ lửng vô định, rồi ám lên lớp da sẫm ngả màu. Điều đặc biệt ở Habanita, hay Nita đến từ Haba, hiểu là Người phụ nữ đến từ Havana, toàn bộ mùi hương đều không có bất kì thành phần nào liên quan đến Thuốc Lá, nhưng những gỗ, da thuộc, hoa...kết hợp kì khôi với nhau, tạo nên "hiệu ứng" gạt tàn đầy. Habanita là sáng tạo trường tồn của nhà Monilard. Tuy Monilard giờ trở nên lỗi thời và hấp hối, nhưng người ta vẫn yêu Habanita. Habanita lôi cuốn không chỉ phụ nữ, mà còn nam giới, những người đủ mạnh mẽ nam tính hào sảng phủi nhẹ cái mác For Women, và để Habanita ám mùi trên da.










   Các bạn có thể thở phào nhẹ nhõm, bởi giờ lịch sử Thuốc Lá chấm dứt. Chúng ta quay lại hiện tại, khi Thuốc Lá trở nên...nam tính hơn. Hiện tại, giới nữ trở nên nữ đúng nghĩa, với những mùi hương nhẹ nhàng hoa lá lãng mạn. Thuốc Lá về với nam giới. Và chúng ta có Thuốc Lá ở các tâm trạng thời điểm khác nhau.









   Khi người ta trẻ. Người ta tươi vui. Người ta chưa cần suy nghĩ quá sâu sắc. Cuộc sống luôn mới mẻ những trải nhiệm. Khi bạn trẻ, bạn có thể thích uống nước tăng lực, và nhâm nhi điếu thuốc. Chả ai cười bạn cả. Và bạn xịt CK One Man Shock. Đây là bản One rất đặc biệt trong số mười mấy "dị bản" One. Và cá nhân tôi, tôi thích One Shock. One Shock "đổ" vào mũi bạn mùi một loại nước tặng lực, ngửi như Red Bull, ngòn ngọt hơi ga và sảng khoái. Bạn hít mạnh, thấy nhen nhóm mùi của Thuốc Lá chan chát, quyện vị Red Bull. Chút ngọt chát dễ chịu và lạc quan, rất được lòng giới nữ. Nếu bạn "cứng" hơn chút, bạn nên thử xì gà, mang tên Pure Havane của Thierry Mugler. Tương tự như Pure Malt tôi nhắc đến ở bài trước, Pure Havane là bản One year Limited, chỉ có mặt trên thị trường trong một năm. Pure Havane là mùi xì gà Cuba ngọt ngào lôi cuốn rất hay và được ưa chuộng đến nỗi Thierry không còn cách nào khác, đành gỡ bỏ mác Limited, để Pure Rượu Pure Thuốc song hành và làm cho người ta phải hít hà say sưa. Bạn trẻ, và có chút bay bướm, tôi nghĩ bạn nên thử SpiceBomb của Viktor&Rolf. SpiceBomb là Thuốc Lá khô và nhẹ như hơi thở, nhưng lả lơi và mời gọi.









   Khi bạn đủ Đàn Ông, bạn thích mùi thuốc lá phải thẳng thắn, thô mộc, không hoa lá cành. Và bạn có xì gà lá đúng nghĩa từ Aramis, mang tên Havane. Tôi ưa vị của hộp thuốc xì gà tươi, bóc từ hộp gỗ, đưa lên mũi ngửi. Khô nồng, thơm lựng, như ngửi được cả một vùng khí hậu cỏ cây. Khi bạn đủ đàn ông, bạn hiểu giá trị của gia đình và đoàn tụ, bạn sẽ yêu Burberry London Man bởi vị thuốc lá trầm ấm nồng nàn. Tôi gọi London là mùi của Giáng Sinh, mùi gia đình đoàn tụ, mùi của một cái ôm nồng ấm xiết chặt. Thuốc lá trong London trộn với các loại gia vị ấm áp, khiến tôi luôn có cảm giác vững chãi và lạc quan. Đắng cay ngọt bùi đã từng, có lúc, một người đàn ông cần chút hoài cổ, và Guerlain Vetiver pour Homme hợp với tâm trạng ấy. Thuốc Lá trộn cỏ vetiver tạo cảm giác như một buổi chiều thu nắng hanh đổ nhẹ, phảng phất mùi khô hăng dễ chịu và điềm tĩnh.











   Khi bạn cần Thuốc Lá xa xỉ, bạn nên tìm đến Tobacco Vanille của Tom Ford. Tôi thích dùng loại mùi thuốc lá ngọt sắc, mạnh bạo, nhưng nịnh mũi này khi đi bar. Mọi loại mùi mồ hôi, thuốc lá, bia rượu...không thể át được sức mạnh của Tobacco Vanille. Khi bạn thích sự xa xỉ chỉ đơn độc đen trắng, tôi mời bạn điếu Back To Black của By Kilian. Back To Black lấy cảm hứng từ nghệ sĩ quá cố Amy Winehouses, vậy nên bạn sẽ có loại mùi thuốc lá phủ mật ong ngọt lịm trầm khàn rất dễ say. Còn nếu gu của bạn hút thuốc bằng tẩu, tôi mời bạn "hít" qua Furmerie Turque của Serge Lutens. Loại mùi thô mộc và mạnh như muốn xô ngã người ta khi mới xịt lên da, để rồi lưu lại cảm giác chát cuốn hút một cách lạ lùng.

   Tôi sẽ dứt hẳn thuốc lá. Và tiền mua thuốc lá. Tôi sẽ mua Thuốc Lá. Bạn có nghĩ, đó là quyết định sáng suốt?

Tuesday, September 10, 2013

... Đàn ông tẩm thuốc lá ngấm rượu ngon kì 1: Rượu ...



   Tự thú: Khi đang viết dở bài này, tôi thấy trên Mann Up đăng một bài về Quý ông hút thuốc uống rượu. Bạn nào đọc rồi, hẳn là giống tôi, sẽ gật gù ưng ý, và thậm chí đọc lại lần hai lần ba. Bạn nào chưa kịp đọc, tôi nghĩ là nên bỏ ra vài ba phút thanh nhàn, và đọc bài viết đó, ở trong mục Lifestyle. Bài viết nhẹ nhàng, nhưng "ngấm". Rất hay. Khiến tôi càng thêm hứng thú cho bài viết tẩm ngấm rượu thuốc của bản thân. Viết xong nhanh rất nhanh. Nhưng tôi "om", chưa gửi vội. Vì bài viết Rượu Thuốc kia rất "say", và bạn đọc cần nhiều hơn chút thời gian để tỉnh, và còn say tiếp. Và giờ, thưa các quý bà quý ông, chúng ta sẽ bước chân vào thế giới Rượu Thuốc, ở một khía cạnh khác hẳn: Cồn khói trong mùi hương.




   Nước hoa khởi thuỷ chỉ bằng một vài note tự nhiên hoa lá đơn giản. Sau trở nên cầu kì dần, khác biệt dần. Mỗi nhà nước hoa truyền thống tự chọn cho mình một hướng đi riêng, một khám phá riêng, và có nhiều sáng tạo điển hình. Mùi hương dần trở nên bớt chung chung, thay vào đó, hình thành phong cách gần gũi gắn bó với "người mặc" hơn. Mùi hương dần dần không chỉ dừng lại ở khía cạnh ngửi dễ chịu, mà "nguy hiểm" hơn, mùi hương có tác dụng gợi nhớ. Những chuyến đi kì thú, những nụ hôn vụng trộm, những cuộc tình chóng vánh, những cuộc vui chóng tàn... khiến người ta không thể quên. Mùi hương không chỉ dừng lại ở vườn hoa hồng hoa oải hương ngút ngát mùi, hay gỗ cây này cây kia khi thì khô khi thì ngọt thanh sắc. Mùi hương còn khiến ta say tuý luý, đúng nghĩa đen. Bởi, mùi hương còn có rượu.










   Cá nhân tôi kém vụ rượu bia, uống một chai bia thôi là đổ gục, nốc một ly vang là mặt đỏ tía tai. Rõ xấu hổ, khi mỗi cuộc vui, mọi người hò dô chiến thắng, tôi nhỏ nhẹ tu...các loại nước ngọt có ga. Không biết uống rượu, chỉ thấy vị của loại đồ uống này sao đắng chát. Tuy nhiên, tôi lại thích ngửi mùi các loại rượu, chỉ cần một note đơn lẻ, ví dụ như whiskey thôi, đã đủ khiến tôi phải say mê hít hà. Tôi nghĩ, mùi của một loại rượu ngon, nó giản đơn nhưng sâu, và "chất", ngửi thật, lôi cuốn, và nam tính. Tôi xác định, nếu đã không thể uống rượu theo cách thông thường, thì sẽ thưởng thức rượu theo cách mình vẫn say mê. Đó là ướp rượu lên da, và để sức nóng của cơ thể mình khiến cho rượu trở nên "chín" và nóng, ngấm, đê mê. Say cho bản thân mình, và say cho những ai "trót" ngửi thấy.










   Thật khó để chọn một cái mốc ra đời cụ thể cho mùi hương có note rượu chủ đạo. Thôi thì tôi sẽ chọn một nhà nước hoa chuyên rượu tiêu biểu. Nhà này, tiền thân làm rượu cognac, sau sáng tạo thêm nước hoa. Và thật may mắn, nước hoa của nhà cognac này không tệ. Chúng ta đang nói đến nhà làm rượu cognac lâu đời của Pháp, mang tên Frapin. Nước hoa của Frapin, cũng giống như sản phẩm rượu truyền thống, đều do các thành viên trong gia đình sáng tạo và nắm giữ công thức, hoặc liên kết cùng một vài parfumeur danh tiếng. Năm 2002, Frapin cho ra đời sáng tạo đầu tiên của mình, mang một cái tên-con số giản đơn, nhưng ý nghĩa, 1270, năm nhãn hiệu cognac Frapin có mặt trên thị trường rượu. Tôi gọi đây là mùi của hầm ủ rượu "toả hương", "nở hoa", chứ không phải là mùi cognac đặc trưng. 1270, ngửi khô, ngọt, êm, giống như lời mở bài, khúc dạo đầu của một bài nhạc. Và tôi nghĩ, đây là một khúc dạo đầu phù hợp, dịu nhẹ, nhưng ấn tượng và ngọt ngào. Trong 1270, hoàn toàn không có note rượu, nhưng ngửi lại rất "rượu", bởi các note quả khô chín hoà quyện cùng mùi gỗ, ngửi say quánh. Trước năm 2002 với mùi hương 1270, tất nhiên, chúng ta đã có nhiều mùi hương nam giới mạnh mẽ đậm mùi rượu cụ thể đúng nghĩa ngửi cái là có thể gọi tên whiskey, hay vodka... nhưng mùi hương của hoa quả ủ trong thùng gỗ lên men bốc lên vị say, thì 1270 chính là cái tên người ta phải nhớ, phải yêu thích. Sau bước dạo đầu đúng gu, Frapin có thêm nhiều sáng tạo lý thú khác như mùi cocktail Gin&Tonic ngửi sảng khoái tươi vui mang tên L'Humaniste, mùi rum lả lướt rồi biến hoá thành vị cognac nồng nàn trong 1697 ( chính là năm dòng họ Frapin được phong quý tộc, và chỉ 1697 lọ được bán ra thị trường, sau vì mùi hương này rất được ưa chuộng, nhà Frapin quyết định "phổ cập hoá" 1697, tuy nhiên, bản mới này ngửi có chút thay đổi, loãng hơn, bớt cognac, nhiều rum )... Và gần đây là mùi Speakeasy, mùi của một cuối thu đen trắng, không nhiều màu sắc, chớm lạnh, gió và lá khô xào xạc, người ta nấp vào một Speakeasy, uống một thứ gì đó sáng khoái, và rít một vài hơi. Từng có thời kì, các quán bar - pub không được phép bán đồ uống có cồn. Và muốn được vui chơi, người ta lặn lội tìm đến những Speakeasy, tức các bar bán rượu trái phép, để tề tựu, để uống, , để hút một điếu xì gà. Cá nhân tôi rất yêu Speakeasy, yêu từ cái tên, đến cái mùi. Mùi hương gói gọn một ly cocktail mát rượi mang tên Mojito ( có lá bạc hà, rượu rum, chanh, rất nhiều đá ), và một điếu xì gà còn tươi mời gọi. Cá nhân tôi không coi đây là mùi của những cuộc giao lưu hàng nước đầu hè. Tôi nghĩ đây là mùi hương của người đàn ông trưởng thành, sống nội tâm, tìm đến Speakeasy để làm bạn với rượu với thuốc, với thoang thoảng jazz của Nat King Cole... Tôi yêu Frapin cùng lý tưởng làm mùi hương của nhà này. Tôi yêu cách Frapin làm mình "say". Tuy nhiên, tôi "ghét" Frapin bởi các mùi hương của nhà này không khiến tôi say lâu hơn 6 tiếng. Đóng mác eau de parfum, các sáng tạo nhà Frapin chỉ sống tươi vui trên da người xịt khoảng 6 tiếng. Muốn say tiếp, không có cách nào khác, chúng ta đành phải "tiếp nước" thôi.









   Chúng ta đã có một nhà nước hoa truyền thống chuyên chưng cất "rượu mùi" khiến người ta phải say tuý luý. Tiếp, để chọn một note rượu được ưu ái thăng hoa thành mùi hương nước hoa, có lẽ, rum xứng là ngôi sao. Chúng ta có tiếp một rum trong ly mojito lạnh toát, trẻ trung và bùng nổ mang tên Guerlain Homme của nhà Guerlain, hay một mùi rum+thuốc lá nhẹ nhàng lãng mạn mang tên Havana Vanille của L'Artisan Parfumeurs, hay mới lạ hơn, tôi muốn chúng ta cùng "nếm thử" vị rum lạ và đặc biệt của Madja Bekkali, mang tên Fusion Sacree Liu, tiếng Việt là Sự hoà hợp linh thiêng. Chọn rum làm "bản năng gốc", Fusion Sacree Liu phủ lên sự hoang dã này cà phê, hoa, gỗ. Mạnh bạo lúc đầu, dịu chát lúc sau, đôi lúc lại ngọt ngậy. Các note biến ảo, khiến cho mùi hương trở nên kì thú và khó đoán. Có dịp thử nhiều loại mùi rum, nhưng tôi kết luận, Sự hoà hợp linh thiêng là mùi rum giá trị và rất có gu cho một quý ông hào hoa.










   Rum ngửi lý thú, nhưng note rượu tôi mê, lại là whiskey. Và chúng ta có vị whiskey chân thật trong Pure Malt của Thierry Mugler. Ra đời vào năm 2009, Thierry Mugler có ý định để Pure Malt "sống" trong một năm, nhưng sau, vì Pure Malt thành công và được yêu thích vượt quá sự mong đợi, nên nhà Thierry quyết định gỡ bỏ mác Limited Edition ra khỏi mùi hương tôn vinh loại rượu tinh tế và mạnh mẽ này. Pure Malt lên da bạn, giống như người ta vô tình đổ cả chai whiskey ra phòng. Thơm lừng, nồng ấm, cay đê mê, không có vị khé của cồn, cũng không quá gắt. Pure Malt ngửi "tươi" và "vào thẳng vấn đề". Khoảng thời gian hai tiếng đầu là lúc Pure Malt thăng hoa. Sau khoảng thời gian đó, vị whiskey lịm dần, vị ngọt kiểu caramel lên ngôi. Tôi ước Pure Malt có thể giữ được vị whiskey tinh tế và bay bổng lâu hơn. Tuy nhiên, đây vẫn là mùi hương tẩm rượu độc đáo và nên thử, nếu bạn thích mùi whiskey. 









   Vodka, quen thuộc nhất, và không kém phần "nặng đô". Chúng ta có Ambre Russe của nhà nước hoa Parfum d'Empire. Xin được "cảnh báo":bạn uống vodka thấy khé cổ thế nào, thì Ambre Russe cũng sẽ khiến bạn "nóng rực" như thế. Vodka hùng dũng làm nền, và xuyên suốt có gỗ trầm, da thuộc, quế... có vị ngọt, có độ khô, kèm theo hơi cay nghi ngút. Tôi ưa "đổ" loại vodka nặng và nóng này lên da vào những ngày Hà Nội giá rét nhất. Tôi hít hà, thấy hừng hực sức sống, thấy mùa đông bớt ảm đạm hơn.









   Tuy không khoẻ bia rượu, nhưng tôi ưa hút thuốc. Đi bar, hay đi tụ tập bạn bè chiến hữu, rượu mà thiếu thuốc, nó cứ buồn buồn sao đó. Rượu chúng ta đã hòm hòm rồi. Giờ, có lẽ là lúc để hít hà chút xì gà thuốc lá nhỉ.

( to be continue ... )