Saturday, March 29, 2014

Tìm gì ở Paris? ( Kì 2 )


   Sẽ là rất nhiều ngạc nhiên nhiều cảm xúc ở Paris, nếu bạn yêu thích mùi hương.

   Tôi đi lang thang vô định khắp Paris từ Champ- Elysees xủng xẻng tiếng Tàu ( vì người Tàu đổ sang Paris thỏa mãn cơn khát mua sắm hàng hiệu nguyên chất đông kinh khủng ), khu Avenue de l'Opera nhộn nhịp người Pháp lẫn khách du lịch trộn người ăn xin, khu Le Marais sành sỏi và rất Pháp... mọi nơi đều ngửi thấy mùi nước hoa. Quả thật, nói không ngoa, không ở đâu người ta yêu mùi hương như ở Paris. Nước hoa trở nên như một loại trang phục cần phải có của người Paris mỗi khi xuống phố cà phê hút thuốc đọc báo hay đơn giản là đi dạo công viên. Đi đâu, tôi cũng vồn vã hít sâu hơn chút, bởi Paris rất thơm. 





( Buổi sáng đi bộ ở Palais Royal )

   Thơm một cách nồng nàn, chứ không nồng nặc. Hẳn bạn còn nhớ, ở một bài viết mục Scent, tôi có nói người Pháp xịt nước hoa thật...tĩ tã, xịt như bắn tỉa súng liên thanh vào người chi chít lỗ lớn lỗ nhỏ. Họ có thể xịt từ nhà, hay xịt chùa từ bất kì cửa hàng nước hoa trên khắp Paris. Thấm đẫm gáy đẫy đìa ngực rồi lướt trên đường phố qua viện bảo tàng ghé qua nhà thờ... tôi đi sau mà như bị thôi miên bị thôi thúc. Nước Pháp không bị bó buộc hay tự ti khi dùng nước hoa. Người Pháp biết mùa nào nên dùng loại mùi nào cho phù hợp. Khí hậu, nhiệt độ, khung cảnh, sự kiện... đều ảnh hưởng đến tính cách của mùi hương. Người Pháp biết cách dùng các loại trâm cài áo một cách rất điệu và điệu nghệ, biết cách thắt khăn lên cổ thon lên túi xách một cách đỏm dáng và đáng yêu, biết cách biến hóa chiếc cà vạt khi thì uy quyền khi thì đàng điếm bụi phủi... vậy nên quá dễ hiểu khi người Paris biết cách dùng nước hoa không chỉ thơm, mà còn đa dạng lôi cuốn và cá tính.


1 Paris rất Paris


   Thỏa mãn trong một biển các mùi hương quyến rũ, tôi vẫn nhận ra Paris có một note cơ bản:" Hoắc hương!". 

   Hoắc hương, hay patchouly, là hương thơm từ một loại lá cây khởi nguồn từ Indonesia và các nước nhiệt đới. Vào năm 1834, những thùng hàng chuyển từ Indo về Pháp, cụ thể hơn từ đảo Borneo về đến Paris, luôn có một mùi hương hoang dã rất lạ. Thơm, gần gũi, quấn quít. Và đặc biệt hơn, người Pháp chưa từng biết đến thứ mùi lạ và cảm xúc này. Sau, Paris phát hiện ra hương thơm mới mẻ đó tỏa ra từ những thùng hàng từ xứ nhiệt đới Borneo xa xôi. Những cành những lá cây xanh ngút hoang dại mang tên hoắc hương được lót quanh các kiện hàng có mục đích khởi thủy là chống ẩm chống mốc xua côn trùng trở nên nguyên liệu làm nước hoa được cả Paris và châu Âu ưa chuộng từ đó cho đến giờ. Người Pháp quan niệm hoắc hương là hương thơm của những xưa cũ, xa hoa, bền bỉ, chung thủy. Hoắc hương dành cho mọi người, tuy nhiên với bản tính đa cảm, phụ nữ gắn bó với hoắc hương hơn cả. Tôi bị nghiện hoắc hương cũng chỉ vì được ngửi hoắc hương quá nhiều ở Paris, đâm ra bị ám ảnh bởi mùi hương lãng mạn và có gì đó hoài cổ. Hoắc hương giống như mùi của chiếc áo len của bạn để lâu ngày trong tủ, giờ đến lúc trở lạnh, bạn lôi ra mặc. Mùi của gỗ ủ len, quyện chút hơi ấm cơ thể, tạo cảm giác gần gũi hoài cổ mang tên hoắc hương.








   Thực ra, tôi không giỏi đến độ biết cả gốc gác của hoắc hương. Tôi biết được khởi thủy của hoắc hương là từ Borneo do tôi thích...chocolat, thích Serge Lutens. Serge Lutens có mùi hương chocolat mịn mượt ngửi rất lạ mang tên Borneo 1834. Tôi thích mùi hương, rồi google thử tại sao ông lại đặt tên mùi hương là Borneo 1834, thì cho ra kết quả như tôi đã kể với bạn. Để xua tan cảm giác xưa cũ, làm mới hoắc hương, để hoắc hương ngửi "ngon" và "tươi", ông đã trộn bột chocolat mịn màng cùng hoắc hương hoang dã, tạo thành Borneo 1834. Người Paris không xa lạ gì thế giới mùi hương của Serge Lutens. Lang thang ở Paris, bạn có thể dễ dàng bắt gặp Serge ở khắp nơi: Các cửa hàng thuốc - pharmacy , hệ thống Sephora hoành tráng bài bản chuyên nghiệp, các trung tâm thương mại sang trọng rộng lớn... Tuy nhiên, lang thang vô định đâu cũng được, bạn nhất định phải đến một cửa hàng Serge Lutens ở Palais Royal. Một cửa hàng nước hoa hiếm đúng nghĩa. Nhỏ bé, ẩn dật trong khu vườn rộng cổ kính yên bình giữa trung tâm Paris rất gần bảo tàng Louvres. Serge Lutens chia các sáng tạo của ông thành hai "phe": một là dành cho tất cả mọi người ở khắp mọi châu lục, một số ít còn lại chỉ dành riêng cho những ai có thói quen đi bộ mày mò. Phe hiếm hoi này là những sáng tạo của Serge chỉ dành riêng cho Paris, hay cụ thể hơn là cho những ai biết đến Palais Royal. Cửa hàng có sa lông êm ái, có thé ( trà ) để bạn thảnh thơi ngồi trò chuyện và "kiểm nghiệm" các mùi hương. Cho dù bạn có ra về tay không hay với một vài lọ Serge, thì cửa hàng luôn tặng bạn nhiều sample nước hoa dạng sáp. Gì chứ vừa hiếm lại vừa có quà như thế thì ai nỡ chối từ?


( Từ cửa sổ boutique Serge Lutens nhìn ra Palais Royal )





( bên trong Serge Lutens )

   Từ Serge Lutens ở Palais Royal, không đi bộ quá xa, bạn sẽ chạm bước đến khu Le Marais nhộn nhịp. Tôi coi Le Marais mới thực sự là hồn cốt Paris bởi các quán ăn ngon, các quán cà phê ven đường vồn vã, các shop quần áo nhỏ xinh cá tính, các cửa hàng đồ trang sức đồ antique, các tòa nhà cung điện bảo tàng kiến trúc cổ kính đẹp miên man... Người người đi bộ ở đó, nhưng không giống với cảm giác người người ồn ã đi bộ ở Champ-Elysees. Le Marais có gu và không xô bồ khách thập phương. Tôi nghiện Le Marais, lê la khu này không biết bao nhiêu lần cũng không thấy chán. Tôi ngắm người Pháp ở Le Marais: thanh lịch, tinh tế, đỏm dáng, nổi loạn, và quyến rũ. Tôi yêu Le Marais bởi ở đó còn có mùi của một Pháp hiện đại và không ràng buộc, mang tên Etat Libre d'Orange, tôi xin được gọi tắt là ELDO. Chúng ta ghé thăm ELDO ở số 69 đường Archives giàu màu sắc và thân thiện. Đây là... khu đồng tính của Paris. Dạo quanh khu phố, bạn sẽ không e ngại hay bị ràng buộc bởi bất kì nỗi sợ sệt gì. Ở đây, bạn có thể sống thật, thoát xác, nổi loạn. Nhắc lại để bạn nhớ, ELDO chính là chủ nhân của mùi hương gây tranh cãi Secretion Manifique, tức mùi của Hiện trường vụ trọng án, hay nói trắng ra là mùi của máu tươi trộn tinh trùng nóng hổi. Ngạo nghễ và dục tính ngay từ con số 69, shop ELDO bày biện đẹp, gọn gàng, thích mắt. Không chỉ có nước hoa, bạn có thể "đã mắt" bởi bộ sưu tập sách ảnh erotic nam-nam, nữ-nữ, nữ-nam, nam-nữ... Vừa hít hà mùi của "gái làm tiền", mùi của gay cơ bắp Tom of Finland, mùi của 69 - tinh thần của ELDO... vừa nhẩn nha xem bộ sưu tập kho sách nuy đáng giá, tôi nghĩ chúng ta đang có trải nghiệm thú vị và phấn khích.


( Và đây là ELDO )





( Bên trong 69 )





( Poster quảng cáo nước hoa Tom of Finland của ELDO được dán ở khu Le Marais )


   Nếu thấy khó kiềm chế, bạn có thể rời ELDO, sang bên kia đường, chúng ta ngồi cà phê tabac thuốc lá. Liệt kê lại, chúng ta có mùi của Paris gần gũi và chuẩn mực ở Serge Lutens, mùi Paris mới mẻ và không bảo thủ ở ELDO. Quá bộ vài bước nữa, tôi muốn chúng ta cùng quay về quá khứ, một Paris có mùi của truyền thống và đậm chất Pháp mang tên Parfums de Nicolai. Khiêm nhường, giản dị, và không bị kiểm soát. Bà Patricia de Nicolai là nối dõi của đế chế Guerlain nức tiếng. Thay vì chấp nhận an nhàn kế tục sự nổi tiếng của Guerlain ( giờ Guerlain an toàn dưới trướng của tập đoàn đồ xa xỉ khổng lồ LVMH ), bà quyết định đi theo con đường tự do không rào cản của riêng mình. Tự làm chủ, tự quyết định, tự hun đúc đam mê. Ở Paris theo tôi biết thì có khoảng 6 cửa hàng Nicolai nho nhỏ. Tuy nhiên, tôi hay ghé thăm cửa hàng nằm gần cuối con phố Archives. Trái ngược với ELDO nhộn nhịp đa màu sắc ở giữa phố Archives, cửa hàng của Nicolai yên ắng và toát lên vẻ thanh lịch cổ kính. Tại đây, người ta có thể cảm nhận một Paris tĩnh lặng khiêm nhường, nhưng hiếu khách và đam mê. Nicolai có nhiều sáng tạo hay và đáng nhớ. Tuy nhiên, tôi thích nhất bộ sưu tập L'eau của bà. Các mùi L'eau MiXte, L'eau cHic, Eau d'Ete phù hợp cho tiết trời chuyển sang xuân - hè ngửi vừa lạc quan lại như thôi thúc người ta phải đi du lịch. Các mùi hương của bà, dù sảng khoái hay nồng nàn, tươi mát hay hoài cổ...đều có một tính cách rất riêng mà khó có thể tìm được ở các nhà nước hoa Pháp hiện tại, đó là chất Pháp thanh lịch không cảnh vẻ, chân thật và cả lôi cuốn.










   Chúng ta có một ngày để tìm ra một Paris không lẫn lộn ngay trong một Paris hỗn độn. Buổi sáng ở Serge Lutens, trưa là đến ELDO, và xế chiều là Nicolai. Nếu chân bạn chưa mỏi, bạn vẫn còn muốn tìm kiếm thêm nhiều mùi hương - tính cách khác của Paris, cứ nhẩn nha tha thẩn quanh khu Le Marais bạn nhé. Ở đó, bạn sẽ tiếp tục gặp L'Artisan Parfumeur, The Diffirent Company, Annick Goutal...

   Paris về chiều đổ dài bóng nắng vừa thơ mộng, lại vừa như tiếc nuối. 

   Bạn yên tâm, chúng ta vẫn còn tìm kiếm nhiều điều ở Paris.

Tìm gì ở Paris ( Kì 1 )



   Tôi có nhiều cảm xúc hỗn độn ở Paris. Trước lần đầu tiên đặt chân đến Paris, khoảng năm năm về trước, tôi kì vọng nhiều thứ. Tôi thần tượng người Pháp, thậm chí tôi còn học tiếng Pháp. Tuy nhiên, sau đó, tôi bỏ ngôn ngữ này. Những câu tiếng Pháp tôi giữ lại: Xin chào, tạm biệt, xin lỗi, tôi không hiểu, tôi không biết. Tôi hay dùng nhất hai câu cuối. 


   Sân bay Charles de Gaulle bao năm nay cũ nát mà không thể đóng cửa để sửa chữa bởi tình trạng quá tải. Người Pháp hay một điểm là rất thích đi du lịch khám phá. Nước Pháp luôn quá quyến rũ và thơ mộng với tất cả chúng ta. Khi có cơ hội bay đến Pháp, tôi khuyên bạn chân thành một điều, tất cả những gì tiện dụng đắt tiền quý giá quan trọng với bạn, bạn nên để trong một túi nhỏ hoặc một va ly nhỏ cỡ cabin luggage rồi cầm lên máy bay. Nếu để ý, bạn sẽ thấy người Pháp rất "luộm thuộm" túi lớn túi nhỏ hành lý mỗi khi du lịch. Thông cảm thôi bạn ạ, vì tỉ lệ thất lạc hành lý kí gửi ở sân bay Pháp là cao nhất thế giới mà.


   Tôi đã shock khi đặt chân đến Paris. Nhiều người quá. Đông đúc. Hỗn độn. Tôi không thấy nhiều người Pháp da trắng thanh lịch. Tôi thấy cực đông người da đen người trung đông. Tôi thấy nhiều người bệ rạc nằm ngồi bên cạnh một vài con chó con mèo để ăn xin. Lơ ngơ đi bộ ngắm nghía, tôi gặp một cô gái teen người Thổ hỏi tôi " Can you speak English?", tôi đáp:" Yes! You need help?". Kể từ đó, rắc rối đeo theo tôi. Cô ta ra rả bám tôi hơn 2 tiếng trời để xin tiền. Nhẫn nại cách mấy, tôi cũng phát nản, đưa cho "cao thủ" đồng 2euro. Cô lên giọng:" No! At least 5euro!". Kinh nghiệm trước tiên dành cho bạn khi ở Paris: Hãy giả làm người Nhật khi bị hỏi có biết tiếng Anh không. Người Nhật họ chỉ biết " Hậy! Hậy" đúng ngôn ngữ Nhật thôi bạn ạ.







( Sớm Paris )


Paris đẹp và cổ kính. Nhiều ngõ nhỏ lát đá hàng trăm năm. Nhiều con đường lớn lát đá lồi lõm hàng trăm tuổi. Ô tô xe máy người đị bộ đi trên những con phố nhỏ ngõ nhỏ ấy, gợi cảm giác lãng mạn hoài cổ. Tôi mông lung, không hiểu tại sao đường xá nhà minh hàng năm ít nhất một lần bị cày xới điên đảo để làm gì trong khi những con đường của người ta bền vững hàng trăm năm trở nên gần gũi có hồn? Tôi cũng tập tọe đi bộ giống người Paris trên những con đường gập ghềnh lát đá. Và "nhặt" bằng mắt bao nhiêu là đót thuốc kèm đủ thứ rác linh tinh. Paris, cũng như Úc hay London, giá rượu giá thuốc cực đắt. Người Pháp nổi tiếng "cần kiệm" là đúng, tuy nhiên họ lại rất hào phóng với thuốc lá. Người Pháp rít thuốc rất nhiều. Hầu như ai cũng hút. Đặc biệt, phụ nữ Pháp hút thuốc điệu nghệ. Nhìn thật tự tin, toát ra phong thái hưởng thụ quyến rũ. Họ hút khắp nơi. Và khắp nơi vương vãi đót thuốc. Tôi thấy "xót" thay cho nước Pháp vì đã "dung túng" và cẩu thả trong việc trân trọng Paris đúng như Paris đáng được hưởng: gọn gàng, sạch sẽ, và an toàn. Tại sao lại an toàn? Đến Paris, bạn sẽ phải cảnh giác trước tình trạng cướp giật. Không chỉ ở nơi hoang vắng, mà ở ngay chính giữa thủ đô hoa lệ, ngay trên xe bus, ngay ở tàu điện ngầm. Có thể một nhóm vài ba người da đen ai cũng cao trên 1m9 lầm lì, mà cũng có thể là một nhóm khoảng 5,6 cháu gái trung đông tuổi thiếu niên chí chóe. Nếu bạn lớ ngớ đúng kiểu khách du lịch đeo mề gà ngang hông lủng lẳng hờ hững máy ảnh, nếu bạn thích trưng diện túi hàng hiệu lớn nhỏ các thể loại đồ trang sức, nếu bạn hớ hênh điện thoại hay là ví...có khả năng rất cao là bạn sẽ bị nhảy đồ. Kinh nghiệm thứ hai tôi muốn chia sẻ: bạn hãy giản lược hóa: ví cất cẩn thận, máy ảnh điện thoại nắm chặt tay hay đeo sát người, đừng dại tung tẩy Chanel hay Celine hay Hermes ở các bến bãi. 






( Mùa đông ở Champ - Elysees )






   Nếu quanh quẩn các con phố chính ở Paris như đại lộ ánh sáng Champ-Elysees chuyên về hàng hiệu hay các khu phố quanh quẩn Avenue de l'Opera, hay Rue de Rivoli ngập tràn đồ lưu niệm đồ Zara Louis Vuitton Gucci... bạn sẽ thấy quá tải người, và thấy...tức quặn bụng. Quá tải cũng phải thôi, có ở đâu lại đem đến cho con người ta cảm giác hỉ hả shopping đồ xa xỉ như ở Paris đâu. Còn quặn cứng bụng là vì sao? Vì ở ngay chính Paris hoa lệ vừa giàu các di tích vừa ngập tràn các cửa hàng xa xỉ, quá hiếm hoi toilet công cộng. Tôi khẳng định lại: Cực hiếm hoi! Vậy nên, thêm một kinh nghiệm nữa, bất kì lúc cảm thấy hơi "mót" mà bạn phát hiện ra ở khu trung tâm mua sắm có toilet ( đáng buồn thay, Pháp không cho không bạn cái gì, đi toilet bạn cũng phải trả tiền ), bạn nên tranh thủ đi ngay. Cá nhân tôi từng vỗ ngực tự kiêu mình thận khỏe để cuối cùng vặn vẹo "nhịn" vài tiếng mới có thể kiếm được nơi "trút bầu tâm sự vô cùng lớn". Còn một kinh nghiệm láu cá khác, đó là khi "có nhu cầu", bạn may mắn bắt gặp một cửa hàng bán đồ thức ăn nhanh như KFC hay McDonald, hãy tự tin...chui vào đấy. Các cửa hàng này luôn có toilet cho khách hàng. Hoàn toàn miễn phí.






























   Như mọi người dân bình thường khác, tôi lượn lờ khắp Paris bằng tàu điện ngầm. Có người nói không có tàu điện ngầm nước nào cũ kĩ luộm thuộm và nháo nhào nhào như Paris. Người ta nói đúng. Trái ngược hẳn với thế giới mặt đất thoáng đãng và đủ mùi nước hoa thơm tho, thế giới di chuyển dưới lòng đất này mới thực sự là hơi thở của Paris. Vội vàng, gấp gáp, chật chội, cơ hội, cá nhân, ích kỉ, và cả dè chừng. Một người Pháp va ly lớn nhỏ ngồi chễm chệ ghế sát lối đi, va ly vứt luôn sang cái ghế trống bên cạnh. Mặc xác những kẻ lớn nhỏ già trẻ lớn bé xung quanh lổn nhổn đứng kèn cựa chen chúc. Tôi đứng đó quan sát một Paris thực sự. Quá nhiều người nhập cư không chọn lọc. Quá nhiều giới trẻ Pháp chuộng trào lưu nổi loạn bất mãn với cuộc sống này. Hỗn độn các kiểu "nghệ sĩ tàu điện ngầm" đàn ca ồn ã xin tiền thiên hạ. Điểm xuyến một vài người Paris ăn mặc sang trọng lịch lãm hoặc bụi phủi giàu có... Còn lại, những "mặt tối". Trầm ngâm. Tâm trạng.



   Tôi mắc chứng đa cảm. Thay vì nhìn nhiều vui cười, lại hay phát hiện những tâm trạng lẩn khuất. Và đó một Paris buồn. Bên trên là của những Hermes Chanel. Nơi đây là trĩu nặng lo toan thường nhật gia đình-cuộc sống. Đi đến bất cứ đâu, thay vì chỉ nhăm nhe rảo bước ngó nghiêng những khu mua sắm những đền đài những bảo tàng này nọ kia... tôi muốn hít thở cuộc sống thực sự ở nơi đó. Không hào nhoáng, không cảnh vẻ.



   Gửi đến bạn một Paris buồn, chật vật, nhưng rất thật. Đó là một phần của Paris mà không phải ai cũng hứng thú chia sẻ với bạn.


   "Dọa" người đọc thế là đủ rồi. Tôi có cơ hội đến Paris nhiều lần, tuy nhiên, cảm giác háo hức như lần đầu tiên thì luôn còn. Bởi thực sự, Paris tuy quá tải, luộm thuộm, đắt đỏ...nhưng lại đẹp, cổ kính, thơ mộng, và "thơm ngon". 


   Nếu là tuýp người yêu nghệ thuật yêu bảo tàng, bạn sẽ biết Paris với Museum D'Orsay, hay bảo tàng Lourve, hay Nhà thờ Đức Bà, rồi tháp rồi Khải Hoàn Môn... đại loại thế. Những cái này quen rồi, tôi không kể lại nữa.


   Giờ, tôi muốn kể với các bạn, tôi ngửi được gì ở Paris?


   ( to be continue ... )


   Note: Tất cả hình ảnh của Paris đều là ảnh được chụp từ điện thoại của người viết.

Thursday, March 20, 2014

... Review: Memoir Man - Ám Ảnh Amouage ...


   ... Đó là mùi của khu rừng xanh mướt mát trước mặt bạn. Cây cỏ ướt quyện mùi sương đêm trộn với rêu non ngai ngái. Đâu đó, xực lên mùi the the của cỏ cây bị dẫm nát. Sâu hun hút và xanh thăm thẳm. Đầy bí ẩn và mời gọi. Từng bước chân đưa bạn vào sâu bên trong khu rừng kì lạ đó. Những tán cây cao dần. Màu xanh quánh đặc, từng lớp từng lớp "nuốt" lấy nhau, quyết che phủ mọi tia sáng mỏng manh nhạt nhòa yếu ớt muốn chạm xuống mặt đất. Đâu đó, phảng phất mùi gỗ non ngây ngất. Bóng tối đổ xuống dần. Ngày càng u uẩn và kì bí. Bạn ở đó... Xung quanh bao bọc lấy bạn bởi những cây đại thụ vững chãi um tùm lá. Mùi gỗ lâu năm khô quánh đến kì lạ. Bóng tối trùm xuống quá nhanh. Xực lên mùi da nồng, hơi thở khô như khói, thứ gì đó dẫm nhè nhẹ dè chừng lên lớp cành khô mục xực lên mùi gỗ trầm mê ảo. Cảm giác là lạ, bạn như đang bị rình mò... Thực sự phấn khích, bạn đi theo mùi của sự bí ẩn đó... Memoir ...


   Đó là những gì tôi cảm nhận về Memoir của Amouage, cách đây 4 năm.

   1. Amouage
   Nhà nước hoa Trung Đông ra đời năm 1983, có công lớn trong việc hòa hợp tính cách huyền bí thăm thẳm phương Đông với sự hào hoa xa xỉ phương tây. Nghe có vẻ như PR. Tôi cũng thấy vậy. Amouage là nhà nước hoa tôi "cuồng tín", vậy nên bạn đừng shock nếu tôi dùng rất nhiều tính từ tích cực cho nhà nước hoa này. Tính tôi là vậy, đã yêu là yêu nhiệt thành, gần như mù quáng.

   Tại sao tôi lại yêu Amouage? Tôi vẫn nhớ lần đầu tiên được chạm vào thế giới của nhà nước hoa tuyệt đẹp xứ Oman, vào khoảng 8 năm trước, định nghĩa về Thơm của tôi gần như đảo lộn hoàn toàn. Trước, tôi chỉ nghĩ thơm là...thơm, một mùi ngọt thì sẽ quanh quẩn note ngọt, gỗ thì quanh quẩn gỗ. Cho đến khi thử Amouage, tôi nhận ra mùi hương không chỉ đem đến cảm giác dìu dịu đê mê. Mùi hương còn rộng lớn và biến ảo. Tựa như những cuộc hành trình vậy. Đầy kì thú và khó đoán. Hay nói cách khác, mùi hương gây "ảo giác".

   Ở thời điểm hiện tại, người ta biết đến và dần quen với những cái tên xa xỉ cái giá xa hoa By Kilian, Tom Ford, Xerjoff, Puredistance, Le Labo.., Amouage dần trở nên không khó với. Thế nhưng, chưa cần lộn về hẳn cái mốc 1983, chỉ cần quay lại 10 năm năm trước thôi, Amouage thực sự "chát" và khó lùng. Người ta gọi những sáng tạo hương thơm từ xứ Oman này là Nước hoa giá trị nhất thế giới. Lại như PR nữa! Nghe nửa ngạo nghễ lại vừa câu khách. Cá nhân tôi hiểu câu khen trên theo cách giản đơn nhất: Amouage không chỉ sáng tạo những mùi hương đẹp, mà thông qua sự hòa quyện tinh tế và uyển chuyển giữa hai thái cực Đông - Tây, giúp cho những người yêu thích cái đẹp không còn e dè ngại ngần trước phương Đông huyền bí "nguy hiểm", đem đến cho người ta những trải nghiệm đặc biệt và khác biệt trong thế giới mùi hương.

2. Memoir
   Amouage gọi mùi hương là Memoir, ám chỉ mùi hương như một cuốn hồi kí - hành trình của người đàn ông: đầy những bí hiểm, mê say, và dẫn dụ. Memoir có gỗ trầm, oải hương, bạc hà, da thuộc, cùng nhiều rất nhiều note gỗ note gia vị khác, và cô tiên xanh Absynthe.

   Tôi gọi Memoir của Amouage là Ám Ảnh. Cách đây 4 năm, chưa có Mannup và Cô tiên xanh thuốc cấm Absynthe của Alas, tôi đã mê vị u uẩn của Memoir. 4 năm trôi qua, đọc và cảm nhận nhiều hơn, tôi lại càng nghiện absynthe Memoir của Amouage. Bài cảm nhận này, một phần tặng bạn đọc Mannup, một phần tặng Alas.

   Absynthe là gì? Mức độ nguy hiểm thế nào? Alas đã say sưa "cảnh báo" cho chúng ta rồi. Vậy, absynthe trong Memoir có ngùn ngụt vậy ko? 

   Tôi xịt Ám Ảnh lên da. Cả căn phòng nhỏ chìm đắm Bjork và Portishead bỗng trở nên lạc lõng. Tôi tắt nhạc. Ám Ảnh xộc về, "rót" vào mũi tôi thứ mùi vừa mềm mại lại vừa đặc quánh. Tôi rơi ngay vào trạng thái mênh mạng bên trong khu rừng hun hút. Vị xanh the the lạ lẫm 4 năm trước khi mới ngửi, tôi cứ ngỡ là từ cỏ cây trộn oải hương và bạc hà hóa ra chính là note rượu absynthe mê ảo. Và đây chính là note chủ đạo của Hồi kí - Ám ảnh. Đây là loại absynthe không ngùn ngụt nóng, mà xanh mướt mát phát sáng một cách ma mị. Một mặt phả ra thứ mùi cỏ cây quyện rượu the u uẩn. Một mặt lại phát ra thứ mùi gỗ non lởn vởn. Loại mùi là lạ khiến người ta quên mất là đang ngửi nước hoa, vì nước hoa là phải thơm phải ngọt ngào. Mặt khác, lại khiến người ta tò mò cần phải "uống" thêm nữa hít sâu hơn nữa để định nghĩa xem nó là gì. Cỏ cây tại sao lại làm cho con người ta say thế? Cỏ cây sao lại có thể khiến mắt người ta cay đê mê? Vị xanh lịm dần. Vị gỗ đàn hương khô ngậy tinh khôi dần hiện lên rõ rệt. Sự âm u dần nhường chỗ cho mùi hương gỗ thơm thanh thoát. Ai đó lấy absynthe rưới lên đàn hương! Cảm giác bừng sáng an toàn bỗng tan biến. Tôi đứng giữa rừng đàn hương thấm đẫm absynthe ma mị. Gỗ bị "đốt cháy" bởi absynthe. Nhưng lạ sao, tôi không có cảm giác nóng bức, mà ngược lại. Tôi nhắm mắt lại. Đê mê... Tôi giật mình mở mắt, thấy chính tôi hả hê dẫm đạp lên cây non cỏ dại, chính tôi đang rình mò kẻ đứng giữa rừng gỗ nghi ngút absynthe nhắm nghiền mắt phê pha. Mọi thứ nhòa dần. Chỉ còn một màu trắng tựa sương bao phủ cảnh vật. Lớp sương thấm đẫm absynthe the nồng mượt mà lả lướt đong đưa...

   Có người thắc mắc đọc Memoir chỉ thấy ám ảnh bởi rượu absynthe chứ không thấy nói là thơm hay quyến rũ hay "hút hàng". Tôi nói rồi, nước hoa nếu chỉ dừng ở tính từ "thơm" hay "smells nice" thì quá đơn giản. Nếu có dịp, bạn hãy điềm tĩnh thử Memoir. Tôi nói "điềm tĩnh" bởi với Memoir nói riêng hay các mùi hương của Amouage nói chung, bạn đừng "tham lam" hay vội vàng kết luận. Mùi hương đẹp và cầu kì sẽ cần nhiều thời gian của bạn hơn một chút để có thể "hiểu" và yêu.

   Memoir sống động trên da tôi từ sáng đến tối. Mỗi lần nhắm mắt và hít nhẹ, tôi lại thấy tôi ở đó, dõi theo chính tôi.

   Tổng hợp lại:
   Memoir Man của Amouage: 4,5/5
   Độ bám mùi: 4,5/5
   Độ tỏa mùi: 4/5 
   Sự phát triển của các note: 3,5/5

Tặng gì cho Phái Mạnh nhân ngày 8-3?



   Tôi ngồi vặn vẹo nghĩ xem nên có gì cho Scent nhân dịp ngày Quốc Tế Phụ Nữ ý nghĩa. Liệt kê các mùi mà chị em thích thì ai cũng làm rồi. Vả lại, kể lể thế lại khiến anh em lười suy nghĩ lười đa cảm để có thể tự mình chọn một mùi hương tặng cho những người phụ nữ thân thiết của mình. Ngồi trà chiều một lúc, tôi quyết định đi theo hướng cổ điển nhưng không lối mòn, đó là chia sẻ với các quý ông Mannup một vài kinh nghiệm chọn nước hoa cho phụ nữ. Kinh nghiệm không chỉ cho ngày 8-3, mà bất kì lúc nào bạn muốn gây ngạc nhiên, muốn những người phụ nữ của mình hạnh phúc.

   Chọn một mùi hương cũng khó như khi bạn chọn một cái mắt kính. Cho bản thân chúng ta đã khó, cho người khác lại càng khó hơn. Tính cách ấy – khuôn mặt ấy, tưởng tượng ra là rõ mồn một, cứ như người ta đứng trước mặt bạn vậy, thế mà sao công việc chọn nhặt một mùi hương phù hợp xem ra không đơn giản chút nào.

    Phù hợp ở đây là thế nào?
   Tất nhiên, đơn giản nhất, là chọn một mùi mà người phụ nữ của bạn yêu thích. Nước hoa đối với phần đông phụ nữ, ngửi phải ra mùi hoa. Bạn chỉ cần chọn một mùi hoa gì đó ngửi êm ái dễ thương lãng mạn nịnh mũi là đạt. Hoa hồng hoa nhài hoa cam...là những mùi hoa dễ chịu dễ nhận diện và dễ gây thiện cảm.

   Đối với tôi, phù hợp còn là bất ngờ. Tôi nghĩ bản thân Sự bất ngờ đã là một món quà giá trị. Tất nhiên, việc bạn tặng quà bạn gái nhân ngày 8-3 tức là đi theo lối mòn, chẳng có gì bất ngờ rồi. Tuy nhiên, bản chất món quà – mùi hương bạn chọn mới là bất ngờ.

   Vậy, nên gây bất ngờ thế nào?
 
   Kinh nghiệm thứ nhất
   Chọn đối tượng là bạn gái bạn chẳng hạn! Chăm đọc Scent, chứng tỏ bạn yêu nước hoa, và trong bộ sưu tập thơm tho mà bạn có, hẳn là cô ấy sẽ đặc biệt yêu-ghét một số mùi. Bạn hãy chọn một mùi hương mà cô ấy yêu thích nhất, và tặng cô ấy mùi hương nam đặc trưng của bạn. Mùi hương nam bạn tặng cô ấy là lời nhắc nhở vừa tinh tế vừa thẳng thắn là bạn luôn ở bên cô ấy, quan tâm và bao bọc cô ấy, và cô ấy an toàn khi có bạn.

   Chia sẻ với bạn kỉ niệm nhỏ đáng yêu của chúng tôi. Gọi là kỉ niệm tức là nó không phải là hiện tại. Câu này tôi phải nói ra để Hiện Tại của tôi không tủi thân với Quá Khứ. Tuy nhiên, kỉ niệm ai cũng trân trọng cả. Thêm câu này nữa vì tôi muốn Quá Khứ hiểu tôi không phải là loại người vô tâm. Trong quá khứ, cô ấy rất yêu thích các mùi nước hoa nam của tôi, và thương xuyên “xịt trộm” những mùi hương đó. Cô ấy nói cô xịt vì cô thấy nhớ. Những lúc tôi đi xa không ở Việt Nam, cô một mình trong căn phòng, bên ngoài mưa phùn lạnh lẽo, cô rất buồn. Làm việc chán chê, viết bài chán chê, cô vô thức cầm lấy Prada Amber for Men của tôi, xịt lên gáy lên cổ tay. Và đắm chìm trong thế giới riêng của cô. Tôi xuất hiện trong thế giới ấy qua mùi hương. Cô thấy ấm áp. Cô bớt buồn nhiều...

   Tôi đặc biệt có cảm tình với tuýp phụ nữ thích xịt nước hoa nam. Không biết bạn thấy sao, nhưng tôi thích sự phá cách và không bó buộc. Phụ nữ, gọi họ là phái yếu là hoàn toàn sai lầm. Tôi thần tượng phụ nữ, và luôn coi họ là phái mạnh. Một mùi nước hoa nam trên cơ thể phụ nữ ngửi cuốn hút rất kì lạ. Nhất là khi đó là mùi hương nam đặc trưng của bạn được phủ lên da dẻ người phụ nữ bạn trân trọng.

   Kinh nghiệm thứ hai
   Phụ nữ phần đông là thích nước hoa, không nhiều lọ thì cũng phải vài ba mùi hương để nhà. Hôm nào có dịp ở phòng của cô ấy, bạn thử hít qua mấy loại nước hoa cô ấy có mà xem. Giản đơn và không phá cách. Đó cũng là một phần tính cách của phụ nữ mà tôi rất trân trọng: chung thủy không đòi hỏi. Vậy nên, thay vì nghiễm nhiên hưởng thụ, hay thậm chí “lợi dụng” tính cách đáng quý ấy của người phụ nữ, bạn nên hiểu và yêu hơn đức tính ấy. Bằng cách chọn một mùi hương hoàn toàn khác với những gì cô ấy có, bạn sẽ khiến cô ấy hiểu rằng với bạn, cô ấy không đơn giản và nhàm chán. Đối với bạn, cô ấy luôn là cuộc phiêu lưu cuốn hút không có hồi kết của riêng bạn. Chọn một mùi hương khiến bạn gợi nhớ đến những điều nho nhỏ nhưng không thể lẫn mà cô ấy dành cho bạn: một mùi đồ ăn ngọt ngào như khả năng nấu nướng của cô ấy, một mùi gỗ dịu dàng tựa như tính cách giản đơn nhưng không ba phải của cô ấy, hay thậm chí là một mùi “ồn ào” gợi nhớ đến những lúc cô ấy to tiếng với bạn...

   Kinh nghiệm thứ ba
   Tôi thấy có quý ông thỏ thẻ thắc mắc nên chọn mùi gì khi bạn gái của quý ông ấy đam mê nước hoa, hầu như thể loại mùi nào cũng có. Việc tự mình chọn một mùi hương mới giá trị trong bộ sưu tập của cô ấy dường như là quá sức. Thực ra, câu trả lời nằm ở ngay cái smartphone của cô ấy thôi. Bạn thử kiểm tra phần history của cô ấy xem: cô ấy nghiên cứu đi nghiên cứu lại mùi hương nào; mui hương ấy đã kịp có trong bộ sưu tập của cô ấy chưa? Thế là vấn đề đã được giải quyết.

   Cuối cùng
   Một kinh nghiệm nhỏ của tôi, giản dị và dễ làm nhất. Hãy tặng cô ấy lọ nước hoa thứ hai, giống y hền hệt lọ nước hoa cô ấy yêu nhất. Tình yêu chẳng bao giờ là đủ, và thêm tình yêu có lẽ chẳng bao giờ là thừa. Tâm lý của phụ nữ nói riêng, hay con người nói chung, đó là khi đã yêu một thứ gì đó, sẽ thích sở hữu thứ đó kèm thêm bản dự phòng, phòng khi thứ đó hỏng hay là mất, mình không bị hụt hẫng, vì có sẵn thứ tương tự rồi. Tự bỏ tiền ra để mua một cái áo cái quần cái đồng hồ lọ nước hoa mình đặc biệt yêu thích luôn khiến người ta chần chừ. Vậy nên bạn có thể gây bất ngờ cho cô ấy bằng một mùi hương không mới mẻ nhưng thật ý nghĩa.

   Ngày 8-3 đối với tôi không có gì đặc biệt cả. Vì mọi ngày trong năm, tôi luôn yêu và trân trọng Người Phụ Nữ. Phụ nữ, họ là Phái Mạnh cứu rỗi cả thế giới này bằng tình yêu thương không đổi thay.

... A mini Review: Valentino Uomo - Một thanh niên ngọt ngào ...



   Mùi hương mới tinh của năm 2014 mang cái tên nam tính giản đơn Uomo từ Valentino . 

   Nhìn trong hình quảng cáo, hình thức lọ đẹp, rất đẹp, quá đẹp,thậm chí hơi đỏm dáng. Uomo nhìn ngoài cầm ngoài thậm chí còn đẹp hơn trong hình, màu nước hoa tựa màu cognac: đặc sánh, sang trọng, bắt mắt.

   Xịt thử lên da, tôi có ấn tượng...buồn. Kể từ sau Dior Homme, nhiều nhà nước hoa quan niêm nước hoa nam cá tính sẽ có cái mở đầu phấn phấn bụi phủi kiểu Dior Homme. Superdry nghĩ vậy, Armani nghĩ vậy, và giờ đến lượt Valentino. 20 phút đầu, Uomo hoa phấn iris khô nhưng nam tính, lại có da thuộc say say. Ngửi lạ mà quen. Qua giai đoạn opening, Uomo dần bộc lộ sự lãng mạn ngọt ngào của mình. Chúng ta thấy có một thanh niên trẻ trung cuốn hút đang...tập uống cà phê. Cậu ta bỏ nhiều đường vào tách cà phê đen đặc nóng của mình. Dường như chưa thấy đủ, cậu còn dùng cà phê đen nhiều đường với sô cô la. Mùi cà phê đậm đường lại thêm sô cô la bốc lên cùng hương gỗ khỗ lẩn khuất. Tách cà phê vơi dần, còn lại nhiều đường và chút cà phê nơi đáy tách. Ngửi sát tách cà phê ngọt ấy, người ta thấy có vị ( giả ) da hăng hắc hơi hóa học. Tuy nhiên, nếu ngồi gần và trò chuyện cùng Uomo, bạn sẽ thấy cậu ta trẻ, ngọt ngào, không quá thị trường, xong cũng hơi khó để tách bạch. Valentino Uomo khiến người ta nhớ tới Dior Homme Intense được "hạn chế" hoa iris và chocolate. Đồng thời, Thanh niên ngọt ngào lại nhang nhác Armani Eau de Nuit được bỏ bớt thuốc lá.

   Tóm lại, Valentino Uomo không hẳn mới lạ mới mẻ, nhưng ngửi khá nịnh mũi. Mùi hương dành cho ai thích một hình thức bóng bảy, một mùi hương gỗ nhẹ ngọt ngào cuốn hút.

Đã đến lúc để Gym!



   Tôi đi nhiều nơi, thấy nam giới, đặc biệt là thanh niên trai tráng ở nước ngoài rất quan tâm đến hình thức-thể chất. Hình thức bắt mắt sẽ giúp họ thêm phần trăm cơ hội đạt được công việc ngon. Thể chất tráng kiện để còn duy trì và phát triển sự nghiệp công danh, để hưởng thụ cuộc sống. Không biết có quá chủ quan hay không, tôi nghĩ nam giới ở Việt Nam ít quan tâm đến hình thể nhất. 

   Có một điều, ai cũng biết, thể dục thể thao giúp người ta sống khỏe "làm" khỏe và đẹp hơn mỗi ngày. Thêm một điều nữa, chăm chỉ đi gym còn giúp bạn thêm nhiều cơ hội. Cơ hội gì? Cơ hội mà ai cũng hau háu.

   Các phòng tập bây giờ, nhất là những phòng tập cao cấp chút, chúng ta thường thấy cảnh nhộn nhịp nam thanh nữ tú dùng chung máy chạy máy rung cơ bụng này nọ kia. Tôi nghĩ không nơi nào mà bạn có thể gặp nhiều hot girl nóng hừng hực đúng nghĩa hơn ở các phòng gym. Bar sàn ư? Không hề! Nơi đó lờ nhờ sáng lại thêm khói thuốc lâng lâng bia rượu. Làm gì có ai xấu ở bar!

   Vậy, tóm lại là từ giờ, chúng ta nên có thói quen đi gym. Đơn giản lắm, tuần chỉ cần 3 đến 5 buổi. Bạn bớt bụng to, mặc đồ đẹp hơn, thể chất tốt hơn, sống lạc quan nhanh nhẹn hơn, và quan trọng hơn, bạn có nhiều cơ hội tươi tốt ở phòng gym.

   Đi gym, bạn cũng có thể dùng nước hoa. Để làm gì? Để thu hút tán tỉnh linh tinh này nọ kia! Bạn nhầm to rồi. Dùng nước hoa khi gym, đơn giản là mùi hương sẽ giúp bạn hưng phấn hơn trong quá trình luyện tập. Có người nổi đóa, phê phán tôi có đoạn mở đầu nhảm nhí lừa người đọc. Tôi xin nhận. Vì như đã nói, anh em ta lười vận động thể chất lắm. Vậy nên tôi mới cà kê dê dắt người đọc chút.

   Ở Scent, chúng ta đã thống nhất với nhau từ năm trước, rằng đừng để các Gu-chì Đôn-Chề lừa rằng nước hoa chỉ có mỗi mục đích tụt váy tụt áo con nhà người ta.Thế giới mùi hương không bó hẹp vậy. Mùi hương không chỉ giúp bạn hấp dẫn hơn, huyền bí hơn, mà còn khiến bạn tập trung, hào hứng trong công việc trong cuộc sống.

   Đi gym, tôi hay xịt nước hoa. Tôi thích bắt đầu buổi sáng bằng cách vận động trí não một cách giản đơn. Thay vì cứ lần chần đi hay không đi ( câu hỏi dạng Yes/No lúc này thường có kết cục là người hỏi tự trả lời bằng cách lười biếng rúc sâu vào chăn), bạn sẽ rung rinh não một cách vui vẻ:" Dùng mùi nào cho buổi gym hôm nay?"


   Tất nhiên, bạn không thể "diện" Le Male ngọt ngào nũng nịu đến phòng tập. Bạn cũng không thể phừng phừng quyền lực Tobacco Vanille hay Terre d'Hermes mà chống đẩy. Phòng tập là nơi khá phức tạp mùi: mùi mồ hôi, mùi đồ da bị dính mồ hôi, mùi tạ phủ cao su quyện mồ hôi, mùi máy móc kim loại bết mồ hôi... đại loại thế. Một nơi mùi vị nặng nề vậy, bạn có thể chọn những mùi hương giúp bạn giải tỏa cảm giác bức bối, đồng thời khiến bạn phấn chấn. Vậy là đủ.


   Tôi thích vị bạc hà lạnh the mát, ngửi là thấy tan hết cả mồ hôi nóng nực. Bạc hà khiến bạn nhẹ bẫng cái đầu. Đi gym, tôi hay dùng loại mùi bạc hà giản đơn nhưng rất hay của Guerlain mang tên Herba Fresca. Tôi gọi đây là mùi hương của buổi sớm. Có người gọi đây là...mùi kem đánh răng. Herba Fresca giàu mùi cỏ cây tinh tươm quyện vị bạc hà mát lạnh. Không ngọt không trầm cũng không cầu kì biến ảo, mùi kem đánh răng giản đơn xua tan cảm giác buồn ngủ ủ ê đánh bạt đủ loại mồ hôi nồng nặc. Đây là mùi hương cho gym tôi hay dùng nhất.


   Một mùi hương bạc hà khác, cũng giản đơn và hay, hay và cá tính từ cái tên, đến từ Lush: Dirty. Lý giải cái tên nghe "bẩn", Lush giải thích:" Để cảm nhận được cảm giác sung sướng khi được làm sạch, trước tiên bạn hãy chấp nhận mình bẩn thỉu luộm thuộm đã!" Dirty là loại bạc hà ngửi cá tính và sạch đến không ngờ. Nếu Herba Fresca là bạc hà hòa cây cỏ, thì Dirty là bạc hà hòa vị tinh tươm của...đất. Bẩn của Lush phủ lên da lớp bạc hà tươi rói mát rượi, ngửi là tỉnh. Vị mát có thêm chút vị là lạ như mùi đất bốc lên, nhưng hoàn toàn không gợi cảm giác...bẩn, mà ngược lại, thanh sạch gần gũi và rất khỏe khoắn.



   Một vài hôm thời tiết quá lạnh lẽo, hít thêm bạc hà có khi cảm lạnh, tôi sẽ giúp bản thân tỉnh táo và phấn khích từ VitaminC. Cam chanh trong nước hoa được sử dụng từ rất rất sớm. Tuy nhiên, cam chanh cổ điển ngửi rất khác với cam chanh theo xu hướng hiện thời. Hiện thời, cam chanh không còn vị gắt của vỏ, mà thanh khiết và mọng nước. Cam chanh hiện tại ngửi tươi trẻ. Và mùi cam tươi trẻ phù hợp với gym mà tôi rất ưa thích chính là Dior Homme Cologne, loại mùi hoa quả không ngọt, gợi cảm giác sạch sẽ gọn ghẽ cho một ngày vận động không ngột ngạt.


   Trước buổi tập, tôi có thói quen uống hết một ly nước cam tươi. Vị cam chín mọng nước rất hữu ích trong việc tạo thêm sức mạnh cho bản thân vượt các bài tập gym. Nhiều lúc, uống hết vẫn thấy thòm thèm, tôi tiếp tục với vị cam tràn trề sức sống của Atelier Cologne mang tên Orange Sanguine. Trong các mùi hương cam tôi từng thử, có lẽ Orange Sanguine là vị cam giản đơn, chân thật, giàu sức sống nhất. Loại hương cam ngửi chan chứa nắng đầu ngày nhưng không nóng nực, mà lại tràn trề năng lượng.


   Có đôi lúc ngủ lố giờ, vội vàng dậy, rồi hấp tấp phóng đến phòng gym mà quên mất là nên xịt cam hay bạc hà, tôi...vẫn thấy sảng khoái. Ít nhất, tôi đã không lười biếng. Tôi thấy hạnh phúc vì vận động đã trở thành thói quen của bản thân. Dậy và gym! Có người bạn nói tôi... thừa nước hoa, đi gym mà cũng phun xịt. Quan điểm của bạn tôi: Tập cho vã mồi hôi và cảm nhận mùi vị mặn mà của sự cố gắng là phấn khích và "đã" nhất.


   Chuẩn xác và cực dễ đi vào lòng người!


   Xịt hay không? Không quan trọng. Chỉ cần bạn phừng phừng mùi của khí thế khi bước vào phòng tập. Tự động, con mồi sẽ cắn câu! Thôi chết, tôi xin lỗi, câu kết bài lại quay về chủ đề "thị trường" mất rồi.