Sunday, June 30, 2013

... Review: Amouage Opus VII - Bạn còn máu phiêu lưu? ...




   ... " Cuốn sách " mới nhất trong bộ thư viện mang tên Opus của Amouage, được đánh số VII. Và, VII là một mùi đặc biệt, rất đặc biệt. Từ hình dáng, VII được tráng lớp sơn sần đen, trên lớp sần đen bí hiểm ấy, phủ lớp bụi vàng. Amouage gọi hình thức các lọ hương thơm trong series Opus là những cuốn sách. Tôi thì thấy giống những chai rượu tiện dụng, khi trời lạnh, đi ngoài đường, người ta hay cầm theo, ủ ấm trong người, thỉnh thoảng dốc uống. Và VII nhìn đặc biệt giống loại rượu kiểu ấy. Nhìn qua là biết, đây là loại rượu mạnh, không phải ai cũng có thể chịu được.




   Ngược trở lại quá khứ với: VI ngọt ngào và kì thú, V ngửi giả và quá đà, IV tạo cảm giác Christmas đoàn tụ, III mùi violet rất "tím", II đẹp và bụi, I bền vững và trường tồn. Giờ với VII, ta có xanh mướt mát lúc đầu, xoáy cái xanh ấy lại với nhau, khiến VII cho ta chút gợi nhớ đến French Lover của Frederic Malle, hay Memoir Man cũng của Amouage. Nhưng bạn đừng lo, đây là gợi nhớ, chứ tôi không nói là ngửi giống... Và, VII, từ đám xanh bị vò nát ấy, lột xác, bí hiểm dần, sẫm dần, nhưng đồng thời lại "sáng". Nếu chọn một hình ảnh, thì tôi nghĩ hình ảnh nhật thực sẽ phù hợp cho "sáng" của VII. Tóm gọn, mùi của VII là thế. Xanh rậm lúc đầu. Rồi khói lan toả. Rồi da thuộc tràn vào. Rồi vò tung lên. Thú thực, lần đầu thử VII, tôi...suýt ngất. Vốn dĩ đã quen với lối mở màn hoành tráng và mạnh mẽ của Amouage, VII vẫn quá mạnh và khiến tôi choáng váng. Giờ, sau vài lần "đọc" VII, tôi đã quen với opening note bão bùng nhưng kì thú. Tôi nghĩ, đây là một trong hiếm hoi mùi hương có lớp hương mở đầu kì lạ và biến ảo. Nếu không chịu được nó, bạn sẽ thấy nó quẫy đạp một cách hung bạo và khó đoán. Nhưng khi vị xanh khói chấp nhận sống chung hoà hợp trên da bạn, bạn sẽ "cảm" được sự ảo diệu tinh tế và khéo léo ẩn dưới lớp vỏ hung hăng. Tôi nghiện opening note của VII đến nỗi mỗi lần xịt VII, tôi xịt trước một hơi thôi, để enjoy cái vị xanh trộn khói nghi ngút trộn da thuộc hùng dũng. Sau 20 phút chao đảo nhưng vững chãi, tôi phủ thêm lên da hơi VII thứ hai... Quãng đường chông chênh dần chạm đến cái đích bí hiểm nhưng thu hút khi gỗ oud nghi ngút khói tràn đến, át dần vị cây lá xanh dày phủ kín xung quanh, mùi da thuộc sạch và mượt mà vẫn ẩn hiện, tạo cảm giác vững chãi và miên man lạ kì. Drydown của VII điềm tĩnh dần, bớt gai góc, nhưng lại bủa vây ta bằng lớp khói quấn qúit quẩn quanh... Kì lạ, VII khiến tôi nhớ đến sự " u tối nguy hiểm " trong Memoir bởi vị the xanh hun hút, đồng thời lại cả sự cuốn hút men say trong Fate bởi vị gỗ kem ngọt lạ. Drydown đẹp, thậm chí có thể nói là rất có sức hút. Bí hiểm, gợi mời, đồng thời lại hoang dã...




   Như mọi mùi hương khác của Amouage, VII cầu kì và phức tạp. Thậm chí, VII mạnh bạo và phiêu lưu. Vì thế, VII không phải là loại mùi nịnh mũi, phù hợp với tất cả mọi người. Ngon ngọt nhiều khi trở nên chuẩn mực nhàm chán. Vậy nên tôi thực sự vui mừng khi VII chịu toả sáng trên da tôi.




   Tổng hợp lại:

   Amouage Opus VII của Amouage: 4,5/5

   Độ bám mùi: 4,5/5

   Độ toả mùi: 4/5

   Sự phát triển của các note: 4/5







Sunday, June 23, 2013

... Review: Định Mệnh của Amouage ...




   Amouage giới thiệu sáng tạo mới, Fate, vào tháng 6, trùng với thời điểm sinh nhật của tôi. Hiển nhiên, tôi sẽ tìm mọi cách để có Fate một cách sớm nhất. Mọi người đều biết, tôi yêu Amouage. Và, tình yêu, thường thì, như ai đó từng nói, Love is Blind.

   Mỗi khi Amouge "gióng" lên là có mùi hương mới, những người yêu mùi hương đều hết sức phấn khích, bởi với mỗi sáng tạo, Amouage thường dành nhiều công sức tạo nên mùi hương chỉnh chu. Fate cũng vậy. Tôi nghĩ, Fate là một mùi hương chỉnh chu.

   Thông tin về Fate bắt đầu nhen nhóm trên mạng từ một tháng trước, khoảng tháng 5. Và khoảng giữa tháng 6, Fate được "xuất xưởng". Chưa nhiều người được có cơ hội thử Fate. Nhưng thật may mắn, tôi đã có Fate trong tay. Như một món quà sinh nhật ý nghĩa, tôi tự tặng bản thân. Fate xuất hiện trước ở quê nhà Amouage, Oman,rồi sau đó là ở các xứ đạo Hồi. Có lẽ tháng 7 hay đến tháng 8, các nước như Mỹ, Pháp, Anh... mới có thể chiêm nghiệm Fate.

   Fate có gì? Như các mùi hương khác của Amouage, đọc một dãy các note được liệt kê, bạn sẽ thấy "choáng ngợp". Tất nhiên, Fate phải có gỗ trầm, note tiêu biểu của nhà nước hoa cao cấp xứ Oman. Fate có cumin, tôi google thì hiểu là hạt thì là Ai Cập. Trong nước hoa, cumin xuất hiện không ít, nhưng cũng vừa phải. Cumin thuộc dạng note love-hate. Tức là ai chịu được thì sẽ rất mê mẩn, ai không chịu được thì thấy buồn nôn. Cumin ở liều lượng nhỏ, tôi có thể chịu được. Fate có sandalwood, có hoa bất tử, có cam thảo, có olibanum ( dịch là nhũ hương ), có tonka, có musc... và rất rất nhiều note gỗ khác, rất khó để dịch sang tiếng Việt. Đoạn này, hẳn sẽ có người thở dài ngao ngán. Vì lối liệt kê các note, vốn không phải là tính cách của tôi. Bạn yên tâm, liệt kê vô vị như vậy, là vì tôi có lý do đấy.

   Chính thức bước vào phần quan trọng. Tôi mua Fate trước khi hiểu về Fate. Tôi mua vì đơn giản tôi chờ đợi và nóng lòng, và Fate ra đời đúng thời điểm sinh nhật tôi. Sau khi xịt Fate lên 2 bên cổ tay khoảng 5 phút. Tôi mơ màng trả tiền cho Định Mệnh. Ấn tượng đầu tiên với Fate, đó là, tôi đã không wow khi Định Mệnh phủ lên hai bên cổ tay. Khi đã ngửi rất rất nhiều mùi hương, việc bạn wow thích thú sẽ dần trở nên hiếm hoi. Với Amouage, tôi từng wow khi thử Lyric Man, Jubilation Man, Interlude Man, Gold Man... nhưng với Fate, tôi đã không wow. Xem ra, đây giống như dấu hiệu không tốt. Fate trên da tôi lúc đầu, dày, và lờ nhờ. Rất rất nhiều note chồng chất lên nhau. Nhặt nhạnh trong đó, tôi có thể nhận ra có gỗ trầm ( tất nhiên ), bốc khói và khô cay đặc trưng của Amouage. Trong mớ mùi dày đặc, ngọt có, ngậy có, mơn man có, u tối có. Nó giống như vầng hào quang thăm thẳm, đôi lúc ánh bên này một note ánh bên kia một note. Chòng chành trong vòng tròn bí ẩn ấy, gỗ trầm là note xuyên suốt. Khi khô khi cay, đôi lúc lại hơi tro tàn. Và tôi thích gỗ trầm ngửi tro tàn thế này. Nó có gì đó gợi nhớ đến CdG Black mới ra năm nay, hoặc mùi Black Tourmaline của Olivier Durbano ra đời vài năm trước. Fate khi chạm vào da thịt tôi, tôi còn giật mình nhận ra chút khô cay của Honor Man. Cầu kì và chòng chành vậy khoảng 20 phút, Định Mệnh dần trở nên...ngọt hơn, rượu hơn, và vẫn khô vẫy bốc và tro tàn. Thậm chí, phảng phất đâu đó, mùi hoa miên man nở. Vừa lạc quan tươi sáng, lại vừa ẩn ức xa xăm. Fate bớt bí hiểm, khi chạm đến drydown, tôi nhặt ra vị kem của gỗ sandalwood, khiến tôi nhớ lại Jeaux de Peau của Serge Lutens. Tuy nhiên, nếu Trò đùa trên da của Serge rất rất kem và bơ sữa, Fate lại quánh ngọt và say. Drydown nhẹ nhàng phảng phất, trên da tôi, ngửi xa xa, tôi nhận ra vị thơm khô của hoa bất tử, ngòn ngọt của tonka, kem sandalwood, khói thăng của gỗ trầm, ngọt là lạ của licorice...

   Tôi dùng Fate 5 ngày liên tiếp. Và thật kì lạ, càng để Định Mệnh bao phủ trên da, tôi lại càng thấy thích thú và mê mẩn. Tôi dùng vào mùa hè, đi làm. Không chủ ý, nhưng nhận được nhiều lời khen. Đây cũng là mùi hương của Amouage khiến tôi được khen và hỏi han nhiều nhất. Người ta nói sao mùi này ngửi thơm thế. Tính từ chung chung, tôi không quan tâm. Có người nói, tại sao lại có mùi thanh và mát đến thế. Tôi ngạc nhiên. Vì tôi ngửi Fate, thấy say và gia vị.

   Một vài người ban tôi thử Fate, lại cho ra một kết quả khác. Tôi càng ngạc nhiên. Amouage luôn vậy. Bạn không thể đọc note để tưởng tượng ra mùi hương. Bạn không thể chỉ thử một hoặc hai lần để kết luận. Và, bạn không thể không xịt Amouage lên da, bởi Amouage sống trên da mỗi người lại mãnh liệt một cách khác biệt.

   Tôi yêu Fate. Hộp của Fate rất đẹp và cầu kì. Điều tôi không ưng ở Fate, đó là màu lọ nước hoa. Ánh xà cừ ngọc trai. Tôi biết, nhiều người thích thú, bởi nhìn Fate bắt mắt và xa xỉ. Tôi thì nghĩ, Fate nhìn choé loẹ quá đà. Với Fate, Amouage đã cải tiến chút, thêm cho cái nắp chút nam châm, khiến cho nắp lọ dính chặt phần thân lọ. Tuy nhiên cải tiến tốt này lại kèm theo chút nhược điểm, đó là cái nắp lọ trở nên phình to ra chút, mất đi sự cân đối mà lọ Amouage vốn có.

   Tóm lại, Định Mệnh là thế nào? Tôi nghĩ, Định Mệnh có phần tối, có phần sáng, có tro tàn, và có phát triển. Tro tàn ra sao, sáng lạn ra sao, hãy để Fate hoà vào bạn. Yêu thích, hay trầm ngâm, hay chối từ. Tôi đều mong chờ cảm nhận của bạn, nếu bạn có cơ hội thử Định Mệnh. 




   Tổng hợp lại:

   Fate của Amouage: 4,5/5

   Độ bám mùi: 4,5/5

   Độ toả mùi: 3,5/5

   Sự phát triển của các note: 4/5