Saturday, March 29, 2014

Tìm gì ở Paris? ( Kì 2 )


   Sẽ là rất nhiều ngạc nhiên nhiều cảm xúc ở Paris, nếu bạn yêu thích mùi hương.

   Tôi đi lang thang vô định khắp Paris từ Champ- Elysees xủng xẻng tiếng Tàu ( vì người Tàu đổ sang Paris thỏa mãn cơn khát mua sắm hàng hiệu nguyên chất đông kinh khủng ), khu Avenue de l'Opera nhộn nhịp người Pháp lẫn khách du lịch trộn người ăn xin, khu Le Marais sành sỏi và rất Pháp... mọi nơi đều ngửi thấy mùi nước hoa. Quả thật, nói không ngoa, không ở đâu người ta yêu mùi hương như ở Paris. Nước hoa trở nên như một loại trang phục cần phải có của người Paris mỗi khi xuống phố cà phê hút thuốc đọc báo hay đơn giản là đi dạo công viên. Đi đâu, tôi cũng vồn vã hít sâu hơn chút, bởi Paris rất thơm. 





( Buổi sáng đi bộ ở Palais Royal )

   Thơm một cách nồng nàn, chứ không nồng nặc. Hẳn bạn còn nhớ, ở một bài viết mục Scent, tôi có nói người Pháp xịt nước hoa thật...tĩ tã, xịt như bắn tỉa súng liên thanh vào người chi chít lỗ lớn lỗ nhỏ. Họ có thể xịt từ nhà, hay xịt chùa từ bất kì cửa hàng nước hoa trên khắp Paris. Thấm đẫm gáy đẫy đìa ngực rồi lướt trên đường phố qua viện bảo tàng ghé qua nhà thờ... tôi đi sau mà như bị thôi miên bị thôi thúc. Nước Pháp không bị bó buộc hay tự ti khi dùng nước hoa. Người Pháp biết mùa nào nên dùng loại mùi nào cho phù hợp. Khí hậu, nhiệt độ, khung cảnh, sự kiện... đều ảnh hưởng đến tính cách của mùi hương. Người Pháp biết cách dùng các loại trâm cài áo một cách rất điệu và điệu nghệ, biết cách thắt khăn lên cổ thon lên túi xách một cách đỏm dáng và đáng yêu, biết cách biến hóa chiếc cà vạt khi thì uy quyền khi thì đàng điếm bụi phủi... vậy nên quá dễ hiểu khi người Paris biết cách dùng nước hoa không chỉ thơm, mà còn đa dạng lôi cuốn và cá tính.


1 Paris rất Paris


   Thỏa mãn trong một biển các mùi hương quyến rũ, tôi vẫn nhận ra Paris có một note cơ bản:" Hoắc hương!". 

   Hoắc hương, hay patchouly, là hương thơm từ một loại lá cây khởi nguồn từ Indonesia và các nước nhiệt đới. Vào năm 1834, những thùng hàng chuyển từ Indo về Pháp, cụ thể hơn từ đảo Borneo về đến Paris, luôn có một mùi hương hoang dã rất lạ. Thơm, gần gũi, quấn quít. Và đặc biệt hơn, người Pháp chưa từng biết đến thứ mùi lạ và cảm xúc này. Sau, Paris phát hiện ra hương thơm mới mẻ đó tỏa ra từ những thùng hàng từ xứ nhiệt đới Borneo xa xôi. Những cành những lá cây xanh ngút hoang dại mang tên hoắc hương được lót quanh các kiện hàng có mục đích khởi thủy là chống ẩm chống mốc xua côn trùng trở nên nguyên liệu làm nước hoa được cả Paris và châu Âu ưa chuộng từ đó cho đến giờ. Người Pháp quan niệm hoắc hương là hương thơm của những xưa cũ, xa hoa, bền bỉ, chung thủy. Hoắc hương dành cho mọi người, tuy nhiên với bản tính đa cảm, phụ nữ gắn bó với hoắc hương hơn cả. Tôi bị nghiện hoắc hương cũng chỉ vì được ngửi hoắc hương quá nhiều ở Paris, đâm ra bị ám ảnh bởi mùi hương lãng mạn và có gì đó hoài cổ. Hoắc hương giống như mùi của chiếc áo len của bạn để lâu ngày trong tủ, giờ đến lúc trở lạnh, bạn lôi ra mặc. Mùi của gỗ ủ len, quyện chút hơi ấm cơ thể, tạo cảm giác gần gũi hoài cổ mang tên hoắc hương.








   Thực ra, tôi không giỏi đến độ biết cả gốc gác của hoắc hương. Tôi biết được khởi thủy của hoắc hương là từ Borneo do tôi thích...chocolat, thích Serge Lutens. Serge Lutens có mùi hương chocolat mịn mượt ngửi rất lạ mang tên Borneo 1834. Tôi thích mùi hương, rồi google thử tại sao ông lại đặt tên mùi hương là Borneo 1834, thì cho ra kết quả như tôi đã kể với bạn. Để xua tan cảm giác xưa cũ, làm mới hoắc hương, để hoắc hương ngửi "ngon" và "tươi", ông đã trộn bột chocolat mịn màng cùng hoắc hương hoang dã, tạo thành Borneo 1834. Người Paris không xa lạ gì thế giới mùi hương của Serge Lutens. Lang thang ở Paris, bạn có thể dễ dàng bắt gặp Serge ở khắp nơi: Các cửa hàng thuốc - pharmacy , hệ thống Sephora hoành tráng bài bản chuyên nghiệp, các trung tâm thương mại sang trọng rộng lớn... Tuy nhiên, lang thang vô định đâu cũng được, bạn nhất định phải đến một cửa hàng Serge Lutens ở Palais Royal. Một cửa hàng nước hoa hiếm đúng nghĩa. Nhỏ bé, ẩn dật trong khu vườn rộng cổ kính yên bình giữa trung tâm Paris rất gần bảo tàng Louvres. Serge Lutens chia các sáng tạo của ông thành hai "phe": một là dành cho tất cả mọi người ở khắp mọi châu lục, một số ít còn lại chỉ dành riêng cho những ai có thói quen đi bộ mày mò. Phe hiếm hoi này là những sáng tạo của Serge chỉ dành riêng cho Paris, hay cụ thể hơn là cho những ai biết đến Palais Royal. Cửa hàng có sa lông êm ái, có thé ( trà ) để bạn thảnh thơi ngồi trò chuyện và "kiểm nghiệm" các mùi hương. Cho dù bạn có ra về tay không hay với một vài lọ Serge, thì cửa hàng luôn tặng bạn nhiều sample nước hoa dạng sáp. Gì chứ vừa hiếm lại vừa có quà như thế thì ai nỡ chối từ?


( Từ cửa sổ boutique Serge Lutens nhìn ra Palais Royal )





( bên trong Serge Lutens )

   Từ Serge Lutens ở Palais Royal, không đi bộ quá xa, bạn sẽ chạm bước đến khu Le Marais nhộn nhịp. Tôi coi Le Marais mới thực sự là hồn cốt Paris bởi các quán ăn ngon, các quán cà phê ven đường vồn vã, các shop quần áo nhỏ xinh cá tính, các cửa hàng đồ trang sức đồ antique, các tòa nhà cung điện bảo tàng kiến trúc cổ kính đẹp miên man... Người người đi bộ ở đó, nhưng không giống với cảm giác người người ồn ã đi bộ ở Champ-Elysees. Le Marais có gu và không xô bồ khách thập phương. Tôi nghiện Le Marais, lê la khu này không biết bao nhiêu lần cũng không thấy chán. Tôi ngắm người Pháp ở Le Marais: thanh lịch, tinh tế, đỏm dáng, nổi loạn, và quyến rũ. Tôi yêu Le Marais bởi ở đó còn có mùi của một Pháp hiện đại và không ràng buộc, mang tên Etat Libre d'Orange, tôi xin được gọi tắt là ELDO. Chúng ta ghé thăm ELDO ở số 69 đường Archives giàu màu sắc và thân thiện. Đây là... khu đồng tính của Paris. Dạo quanh khu phố, bạn sẽ không e ngại hay bị ràng buộc bởi bất kì nỗi sợ sệt gì. Ở đây, bạn có thể sống thật, thoát xác, nổi loạn. Nhắc lại để bạn nhớ, ELDO chính là chủ nhân của mùi hương gây tranh cãi Secretion Manifique, tức mùi của Hiện trường vụ trọng án, hay nói trắng ra là mùi của máu tươi trộn tinh trùng nóng hổi. Ngạo nghễ và dục tính ngay từ con số 69, shop ELDO bày biện đẹp, gọn gàng, thích mắt. Không chỉ có nước hoa, bạn có thể "đã mắt" bởi bộ sưu tập sách ảnh erotic nam-nam, nữ-nữ, nữ-nam, nam-nữ... Vừa hít hà mùi của "gái làm tiền", mùi của gay cơ bắp Tom of Finland, mùi của 69 - tinh thần của ELDO... vừa nhẩn nha xem bộ sưu tập kho sách nuy đáng giá, tôi nghĩ chúng ta đang có trải nghiệm thú vị và phấn khích.


( Và đây là ELDO )





( Bên trong 69 )





( Poster quảng cáo nước hoa Tom of Finland của ELDO được dán ở khu Le Marais )


   Nếu thấy khó kiềm chế, bạn có thể rời ELDO, sang bên kia đường, chúng ta ngồi cà phê tabac thuốc lá. Liệt kê lại, chúng ta có mùi của Paris gần gũi và chuẩn mực ở Serge Lutens, mùi Paris mới mẻ và không bảo thủ ở ELDO. Quá bộ vài bước nữa, tôi muốn chúng ta cùng quay về quá khứ, một Paris có mùi của truyền thống và đậm chất Pháp mang tên Parfums de Nicolai. Khiêm nhường, giản dị, và không bị kiểm soát. Bà Patricia de Nicolai là nối dõi của đế chế Guerlain nức tiếng. Thay vì chấp nhận an nhàn kế tục sự nổi tiếng của Guerlain ( giờ Guerlain an toàn dưới trướng của tập đoàn đồ xa xỉ khổng lồ LVMH ), bà quyết định đi theo con đường tự do không rào cản của riêng mình. Tự làm chủ, tự quyết định, tự hun đúc đam mê. Ở Paris theo tôi biết thì có khoảng 6 cửa hàng Nicolai nho nhỏ. Tuy nhiên, tôi hay ghé thăm cửa hàng nằm gần cuối con phố Archives. Trái ngược với ELDO nhộn nhịp đa màu sắc ở giữa phố Archives, cửa hàng của Nicolai yên ắng và toát lên vẻ thanh lịch cổ kính. Tại đây, người ta có thể cảm nhận một Paris tĩnh lặng khiêm nhường, nhưng hiếu khách và đam mê. Nicolai có nhiều sáng tạo hay và đáng nhớ. Tuy nhiên, tôi thích nhất bộ sưu tập L'eau của bà. Các mùi L'eau MiXte, L'eau cHic, Eau d'Ete phù hợp cho tiết trời chuyển sang xuân - hè ngửi vừa lạc quan lại như thôi thúc người ta phải đi du lịch. Các mùi hương của bà, dù sảng khoái hay nồng nàn, tươi mát hay hoài cổ...đều có một tính cách rất riêng mà khó có thể tìm được ở các nhà nước hoa Pháp hiện tại, đó là chất Pháp thanh lịch không cảnh vẻ, chân thật và cả lôi cuốn.










   Chúng ta có một ngày để tìm ra một Paris không lẫn lộn ngay trong một Paris hỗn độn. Buổi sáng ở Serge Lutens, trưa là đến ELDO, và xế chiều là Nicolai. Nếu chân bạn chưa mỏi, bạn vẫn còn muốn tìm kiếm thêm nhiều mùi hương - tính cách khác của Paris, cứ nhẩn nha tha thẩn quanh khu Le Marais bạn nhé. Ở đó, bạn sẽ tiếp tục gặp L'Artisan Parfumeur, The Diffirent Company, Annick Goutal...

   Paris về chiều đổ dài bóng nắng vừa thơ mộng, lại vừa như tiếc nuối. 

   Bạn yên tâm, chúng ta vẫn còn tìm kiếm nhiều điều ở Paris.

No comments:

Post a Comment