Sunday, June 30, 2013

... Review: Amouage Opus VII - Bạn còn máu phiêu lưu? ...




   ... " Cuốn sách " mới nhất trong bộ thư viện mang tên Opus của Amouage, được đánh số VII. Và, VII là một mùi đặc biệt, rất đặc biệt. Từ hình dáng, VII được tráng lớp sơn sần đen, trên lớp sần đen bí hiểm ấy, phủ lớp bụi vàng. Amouage gọi hình thức các lọ hương thơm trong series Opus là những cuốn sách. Tôi thì thấy giống những chai rượu tiện dụng, khi trời lạnh, đi ngoài đường, người ta hay cầm theo, ủ ấm trong người, thỉnh thoảng dốc uống. Và VII nhìn đặc biệt giống loại rượu kiểu ấy. Nhìn qua là biết, đây là loại rượu mạnh, không phải ai cũng có thể chịu được.




   Ngược trở lại quá khứ với: VI ngọt ngào và kì thú, V ngửi giả và quá đà, IV tạo cảm giác Christmas đoàn tụ, III mùi violet rất "tím", II đẹp và bụi, I bền vững và trường tồn. Giờ với VII, ta có xanh mướt mát lúc đầu, xoáy cái xanh ấy lại với nhau, khiến VII cho ta chút gợi nhớ đến French Lover của Frederic Malle, hay Memoir Man cũng của Amouage. Nhưng bạn đừng lo, đây là gợi nhớ, chứ tôi không nói là ngửi giống... Và, VII, từ đám xanh bị vò nát ấy, lột xác, bí hiểm dần, sẫm dần, nhưng đồng thời lại "sáng". Nếu chọn một hình ảnh, thì tôi nghĩ hình ảnh nhật thực sẽ phù hợp cho "sáng" của VII. Tóm gọn, mùi của VII là thế. Xanh rậm lúc đầu. Rồi khói lan toả. Rồi da thuộc tràn vào. Rồi vò tung lên. Thú thực, lần đầu thử VII, tôi...suýt ngất. Vốn dĩ đã quen với lối mở màn hoành tráng và mạnh mẽ của Amouage, VII vẫn quá mạnh và khiến tôi choáng váng. Giờ, sau vài lần "đọc" VII, tôi đã quen với opening note bão bùng nhưng kì thú. Tôi nghĩ, đây là một trong hiếm hoi mùi hương có lớp hương mở đầu kì lạ và biến ảo. Nếu không chịu được nó, bạn sẽ thấy nó quẫy đạp một cách hung bạo và khó đoán. Nhưng khi vị xanh khói chấp nhận sống chung hoà hợp trên da bạn, bạn sẽ "cảm" được sự ảo diệu tinh tế và khéo léo ẩn dưới lớp vỏ hung hăng. Tôi nghiện opening note của VII đến nỗi mỗi lần xịt VII, tôi xịt trước một hơi thôi, để enjoy cái vị xanh trộn khói nghi ngút trộn da thuộc hùng dũng. Sau 20 phút chao đảo nhưng vững chãi, tôi phủ thêm lên da hơi VII thứ hai... Quãng đường chông chênh dần chạm đến cái đích bí hiểm nhưng thu hút khi gỗ oud nghi ngút khói tràn đến, át dần vị cây lá xanh dày phủ kín xung quanh, mùi da thuộc sạch và mượt mà vẫn ẩn hiện, tạo cảm giác vững chãi và miên man lạ kì. Drydown của VII điềm tĩnh dần, bớt gai góc, nhưng lại bủa vây ta bằng lớp khói quấn qúit quẩn quanh... Kì lạ, VII khiến tôi nhớ đến sự " u tối nguy hiểm " trong Memoir bởi vị the xanh hun hút, đồng thời lại cả sự cuốn hút men say trong Fate bởi vị gỗ kem ngọt lạ. Drydown đẹp, thậm chí có thể nói là rất có sức hút. Bí hiểm, gợi mời, đồng thời lại hoang dã...




   Như mọi mùi hương khác của Amouage, VII cầu kì và phức tạp. Thậm chí, VII mạnh bạo và phiêu lưu. Vì thế, VII không phải là loại mùi nịnh mũi, phù hợp với tất cả mọi người. Ngon ngọt nhiều khi trở nên chuẩn mực nhàm chán. Vậy nên tôi thực sự vui mừng khi VII chịu toả sáng trên da tôi.




   Tổng hợp lại:

   Amouage Opus VII của Amouage: 4,5/5

   Độ bám mùi: 4,5/5

   Độ toả mùi: 4/5

   Sự phát triển của các note: 4/5







No comments:

Post a Comment